Chung Thanh nghe vậy liếc mắt nhìn Ngô Lão Cẩu một cái, sau đó bước nhanh hướng đến điện bên phải.
A Sinh nhìn Ngô Lão Cẩu, lại nhìn đàn kiến đen đông như nước phía sau, nói một câu “Ngũ gia cẩn thận!”, sau đó rất nhanh đi theo Chung Thanh.
Ngô Lão Cẩu nhìn bọn họ cầm đèn mỏ rời khỏi, không có ánh đèn xung quanh thoáng chốc trở nên tối đen, nhưng y cũng không lập tức theo bọn họ, mà chậm chậm tránh bọn kiến đen rồi lùi từ từ dọc theo vách tường.
Chính điện to như vậy chỉ có những âm thanh sột soạt không ngừng vang vọng, trong bóng đêm chỉ có cái đèn mỏ trong tay Ngô Lão Cẩu là nguồn sáng duy nhất.
Mãi cho đến khi y cảm giác kiến đen đã bắt đầu bò lên chân mình, thì ở phía sau cây cột to cạnh ám đạo truyền đến thanh âm của một người nam nhân.
“Tắt đèn đi.”
Ngô Lão Cẩu nghe xong lại cười thành tiếng, “Tôi còn tưởng ngài sẽ chống đỡ được mấy con quỷ màu đen này.”
Nhưng vẫn rất nhanh nghe lời tắt đèn.
Tiếng sột soạt bên tai vì mất đi nguồn sáng mà có chút lộn xộn, sau đó lại như dòng nước nhanh chóng rút về khe hở bên thạch ngọc, một lát sau cả đại điện lại khôi phục sự yên tĩnh ban đầu.
Thấy người đứng sau cây cột không có ý muốn mở miệng, trong bóng đêm Ngô Lão Cẩu cũng nhìn không thấy mặt hắn, chỉ đành nói: “Ngài sớm đã biết vừa rồi tôi chiếu đèn vào ngọc thạch sẽ dẫn mấy con kiến đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869803/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.