Mỗi câu của hắn đều phản bác lại lời nói của nàng, không có quá nhiều lời ngon tiếng ngọt, nhưng lại làm sáng tỏ những nghi vấn, lo lắng trong lòng nàng.
Nhưng hắn vẫn không để nàng rời khỏi ngực hắn, vì vậy khi nghe những lời này, cũng nghe được nhịp tim như muốn chứng minh những gì vừa nói đều là sự thật, rất bình yên và vững chắc.
An tâm. . . . . . Những phiền não trong mấy ngày qua, hắn chỉ vung tay lên, liền biến mất.
Chẳng biết từ bao giờ nàng đã vòng tay ôm lấy eo hắn, hắn cảm nhận được nàng không còn khước từ nữa mà dần tiếp nhận, khẽ cười, vùi cằm trên mái tóc của nàng,cảm nhận giấy phút ngọt ngào âu yếm này.
Ánh nắng nhẹ nhàng, nàng dựa vào ngực hắn, hưởng thụ giây phút yên tĩnh này, nhịp tim của hắn, dần hòa hòa chung với nhịp tim của nàng, hết sức thần kì, giống như hai người hợp làm một thể. Nàng. . . . . .Rất thích. . . . . .
"Chàng nói chàng yêu ta?" Nàng thử dò xét hỏi.
"Không thích, cưới làm gì?"Hắn nói thẳng, không hề có chút dịu dàng nào.
"Có phải ta cứu chàng một mạng nên chàng muốn báo ơn hay không?"
"Nếu nàng không cứu, Lưu Dục cũng sẽ ra tay, nếu không nàng nghĩ vì sao ta phải cố hết sức chạy về phía trang viện?"
Không sai, hắn đã sớm là chủ tử của sư phụ.
"Nhưng sư phụ của ta không có trong trang viên, chàng vẫn phải cảm kích ta."
"Cảm kích nàng thêu hoa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-menh-hoang-tu-phi/2187638/chuong-29-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.