Kéo tay của hắn ra, nàng chống lại ánh mắt của hắn, đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào hắn nói: "Ta sẽ thử học theo ngươi, không cam chịu số phận, không chịu thua, dốc hết sức làm tốt những việc có thể làm.”
"Đúng, chính là như vậy."
Hắn lại học theo sư phụ xoa đầu của nàng, đáng tiếc hắn sẽ không chải đầu, chỉ biết giương hàm răng trắng sáng ra cười với nàng thôi.
Tương truyền Phó Cánh là bá chủ thương nhân, có bộ mặt như Diêm Vương, ánh mắt nhìn chỗ nào thì chỗ đó lạnh như tháng giêng, ai cũng sợ hắn, nói hắn khát máu, nói hắn một khi rút đao ra khỏi vỏ nhất định sẽ giết chết kẻ địch, nếu như bọn họ nhìn thấy Phó Cánh bây giờ, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười dịu dàng của hắn, nhất định sẽ làm cho người ta sợ đến lồi mắt ra ngoài.
"Ngươi phải đi ngay sao?" Thi Mẫn có chút không muốn, trong mấy ngày này, mấy lần nói chuyện, nàng càng ngày càng khâm phục hắn, rất khâm phục, cũng sùng bái hắn.
"Đúng, chắc khoảng vài ngày nữa." Hắn không giấu diếm nàng.
"Tiếc thật, nếu không ta thật sựrất muốn học hỏi ngươi làm thế nào để buôn bán." Nhún nhún vai, trong lòng nàng hiện lên mấy phần mất mác đùa giỡn.
"Có muốn ta phái người đi tìm sư phụ dạy ta buôn bán hay không? Không tốt cũng không cần thiết." Hắn trước vừa mới đồng ý, sau đã vội vàng phủ định.
"Tại sao không cần?"
"Sợ nàng buôn bán thì không học được, lại học được một bụng xảo quyệt, nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-menh-hoang-tu-phi/2187616/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.