Cái lạnh xuyên qua các kẽ ngón tay, đầu ngón tay và mu bàn tay đã đỏ bừng lên dù chỉ vừa mới lái xe một lát, Đỗ Anh Thư không có đeo găng tay giữ ấm. Cô ngược lại thích bỏ ra ngoài cho thoải mái mặc dù chính cô lại ghét cái lạnh cóng như này.
Cô cảm thấy cực kì buốt óc cùng với hai bên tai lạnh tới mức chỉ còn nghe thấy tiếng ù ù mà không thể thu vào bất cứ âm thanh nào khác. Nhưng áo cô mặc không có mũ, đành phải chùm khăn tạm, hai bên tai được ủ ấm một lúc có thể nghe rõ hơn.
Ngoài đường xe cộ chảy xiết như dòng thác theo lời chỉ dẫn, dẫn đường của gió mà cùng đi về một hướng, Đỗ Anh Thư chẳng khác là bao nhanh chóng cô đã hòa nhập, biến mất trong biển người hối hả.
Đứng trước cửa nhà Nguyễn Yến Linh, có lắt nhắt vài người đang mua đồ ăn sáng. Đa số đều lấy bánh mì ăn liền cùng lốc sữa hoặc vài gói mì tôm. Đỗ Anh Thư không dám đi vào, cô liền gọi cho nàng rất nhanh nàng đã bắt máy.
“Tới chưa?“.
“Tới rồi, xuống đón tao đi, ngại quá không dám vào.”
Đỗ Anh Thư thành thật nói với nàng, thành khẩn kêu nàng xuống ứng cứu.
“Có gì mà ngại, cứ vào đi. Tao đang bận rửa mặt.”
“Rửa mặt gì mà lâu.”
“Có skincare các thứ nữa.”
Nghe nàng nói, Đỗ Anh Thư ngược lại bỏ ra điềm tĩnh:“Không, thế thôi. Tao không vào đâu, mày bao giờ ăn xong thì gọi tao. Tao qua đón.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-lop-truong-chung-ta-yeu-nhau-chua-/3593328/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.