"Trảm..." Ám Ngữ thấy tình thế không ổn, lập tức rút kiếm chém tới, Trảm Nguyệt chiến kỹ còn chưa thi triển ra, roi mềm của Hổ Bích đã vung đến, trực tiếp đánh rớt kiếm của nàng. "Đừng động, nếu không thì chết!" Tốc độ của Hổ Bích thật nhanh, vào một khắc đánh rớt tiên kiếm, người cũng loáng đến bên cạnh Ám Ngữ, và lập tức giữ lại cổ họng của Ám Ngữ. Chiến lực của Ám Ngữ kỳ thật đã rất mạnh rồi, nhưng ở trước mặt Hổ Bích có lực lượng mạnh hơn, lại nhẹ nhàng không đủ. Một khắc này bị Hổ Bích giữ lại cổ họng, Ám Ngữ cảm thấy từ cổ trở lên tê rần, trong nháy mắt mất đi sức phản kháng. Khi Lục Trần xóa sổ Hổ Lực, quay qua, vừa hay nhìn thấy một màn này, thiếu chút nữa thì tức nổ phổi. "Ngươi không phải là đến giết ta sao, sao lại không hạ thủ nữa rồi, hiệp trì một nữ nhân tính là cái gì?" Lục Trần lạnh lùng nhìn chòng chọc Hổ Bích nói chuyện, nội tâm thì tính toán làm sao cứu ra Ám Ngữ, chân phải lặng lẽ gạt gạt bùn đất, thử một chút tình huống trong lòng đất. Nhưng dưới một lần thử, theo đó đón lấy lại là thất vọng. Vùng núi dưới chân, mười phần cứng ngắc, lờ mờ có Tiên cấm thấm vào trong lòng đất, không thể độn địa mà đi. Không thể độn địa, ý nghĩa là không thể đi từ trong lòng đất để cứu người. "Chúng ta tìm tới vị trí tinh trận của ngươi, lặng lẽ ẩn nấp xuống, chờ ngươi phá trận một khắc đánh lén giết ngươi, phải biết là vạn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/5005248/chuong-3592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.