"Hai vị phó điện chủ, chi bằng các ngươi vẫn như vừa rồi, mỗi người ban cho một cái đi!" Chủ giám khảo quan thấy Khổng Nhị và Ngũ Hưu lại cãi nhau, liền đi ra hòa giải, đề nghị như vậy. "Không được!" Đề nghị hảo tâm của chủ giám khảo quan, lại gặp phải sự phản đối nhất trí của Khổng Nhị và Ngũ Hưu. "Ngũ Hưu tên này tranh giành ban áo cho các ngươi, nhất định trong lòng không có ý tốt, ngươi đừng mắc mưu hắn." Khổng Nhị nói với Lục Trầm. "Vậy ta phải làm sao bây giờ?" Lục Trầm hỏi. "Cự tuyệt hắn!" Khổng Nhị nói, "Chỉ cần ngươi tại chỗ lên tiếng cự tuyệt hắn, da mặt hắn có dày đến mấy, cũng không tiện ban áo cho ngươi nữa rồi!" "Khổng Nhị kẻ lỗ mãng, ngươi..." Ngũ Hưu giận dữ, bị Khổng Nhị chọc tức đến mức nói không nên lời. Bởi vì, Khổng Nhị nói không sai, nếu Lục Trầm cự tuyệt hắn ban áo, vậy hắn còn ban thế nào? Hắn là phó điện chủ, nhưng Khổng Nhị cũng là, địa vị hai người như nhau! Hắn không ban áo cho Lục Trầm, Khổng Nhị lại có thể ban. Vậy hắn muốn mượn cơ hội ban áo, thuận tay gây chuyện cho Lục Trầm và vân vân, thì không còn cơ hội nào nữa rồi. "Lục Trầm, ngươi lên tiếng đi!" Khổng Nhị nhìn về phía Lục Trầm, một khuôn mặt tươi cười, tràn đầy lòng tin. Chỉ cần Lục Trầm trước mặt mọi người cự tuyệt Ngũ Hưu ban áo, vậy thì quá đã rồi! Ngũ Hưu trở thành từ trước tới nay, người đầu tiên bị Tân Đan Thánh cự tuyệt ban áo, vậy mặt mũi tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4992666/chuong-1541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.