Sau một nén hương, Lục Trầm liền dẫn chúng trở về cự hạm, đã vớt được toàn bộ thú đan thất lạc tại đáy biển. Mà trên chiến trường nơi xa, hai người, một khỉ, một thú kia vẫn đang kịch chiến, vẫn không chịu bỏ qua. “Lục Trầm, chiến đấu bên kia tiếp tục kéo dài, chỉ có thể càng lúc càng bất lợi cho hai Ngọc Cốt Thánh Nhân!” Linh Oa nhắc nhở, “Cấm chế của Cấm Hải mặc dù không mạnh, nhưng thời gian một khi kéo dài, sự áp chế đối với hai Ngọc Cốt Thánh Nhân kia sẽ có tác dụng rõ ràng, chân nguyên của bọn họ bắt đầu không đủ, sớm muộn gì cũng sẽ tiêu hao hầu hết.” “Ngươi có thể chi viện linh khí cho Lăng Thương và Tùng Mạn không?” Lục Trầm cũng nhìn ra được tốc độ công kích của Lăng Thương và Tùng Mạn đã chậm lại, đã bị vây hạ phong. Nếu ở trên đất liền, không có bất kỳ cấm chế gì tồn tại, Lăng Thương và Tùng Mạn ngược lại sẽ không đến mức như vậy. Nhưng đây là Cấm Hải, có một đạo cấm chế yếu ớt tồn tại, ảnh hưởng quá lớn đến Lăng Thương và Tùng Mạn, nhưng lại không ảnh hưởng được hải thú! “Ta là có thể chi viện cho bọn họ, nhưng bọn họ không cách nào chiến thắng con Tử Yên Thú kia, chi viện cũng không có ý nghĩa gì, chỉ là ngăn chặn thời gian thất bại mà thôi.” Linh Oa nói. “Vậy chúng ta liền chi viện chiến lực cho hai người bọn họ đi!” Lục Trầm đành phải xách trường đao ra, chống lên chiến thân, xông thẳng bay ra ngoài. Uyển Nhi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4992552/chuong-1427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.