Trên đỉnh Linh Khô Sơn, mây mù lượn lờ, linh khí vô cùng nồng đậm. Lục Trầm vừa đạp lên đỉnh núi, một luồng uy áp kinh khủng ập tới, tựa như thiên sơn vạn nhạc, đè ép xuống người hắn. "Thánh nhân uy?" Lục Trầm nhíu mày kiếm, ý niệm vừa động, hồn lực bàng bạc ẩn giấu trong thức hải lập tức phóng thích ra. Hồn lực gia trì vào thân, trong nháy mắt đã hóa giải sạch sẽ uy áp của Thánh nhân đang đè nặng trên người. Lục Trầm ngẩng đầu nhìn thoáng qua, liền thấy trong mây mù, có một bóng người như ẩn như hiện. Lục Trầm lập tức ý thức được, Linh Oa bị giam giữ ở đây là điều không nghi ngờ gì nữa. Nếu không, trên đỉnh ngọn núi hoang này, sao lại có Thánh nhân xuất hiện? Dựa vào hơi thở của đối phương, có thể biết đây là một Phong Cốt Thánh nhân! Người này xuất hiện ở đây, nếu không có gì ngoài ý muốn, chính là người trông coi trên đỉnh núi. Vậy thì, cũng rất dễ dàng suy đoán một số việc. Dưới đỉnh núi, vạn con sói, chính là đạo phòng tuyến thứ nhất, gần như có thể ngăn cản tất cả người tới! Mà trên đỉnh núi, trực tiếp có Phong Cốt Thánh nhân tọa trấn, đó chính là đạo phòng tuyến thứ hai canh giữ Linh Oa! Còn như đạo phòng tuyến thứ ba… Nếu không có gì ngoài ý muốn, đó chính là cửa động trên vách núi cheo leo! Thế nhưng, nếu trên đỉnh núi bộc phát chiến đấu, người trông coi ở cửa động có thể hay không nhảy lên tham gia? Lục Trầm nhíu mày kiếm, trong lòng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4992492/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.