Đạo ngọc phù kia là truyền tống ngọc phù, là con bài chưa lật bảo mệnh của Hắc La, tuyệt đối không thể để Hắc La vận dụng. Nhưng đã muộn, Hắc La đã bóp nát ngọc phù, cả người trong nháy mắt biến mất giữa không trung, khó khăn lắm mới khiến Phiên Thiên Thủ của Lục Trầm tóm hụt. "Núi xanh còn đó, nước biếc chảy tràn, hôm nay chịu nhục, ngày khác lại báo!" Thanh âm của Hắc La truyền ra giữa không trung, vang vọng trong không khí, thật lâu sau mới biến mất. "Ách, hắn chạy rồi?" Phì Long vội vàng hỏi. "Chạy rồi." Lục Trầm gật đầu. "Có thể đuổi theo không?" Phì Long lại hỏi. "Đuổi theo cái rắm, loại ngọc phù đó là truyền tống ngọc phù hi hữu, trong nháy mắt truyền tống hơn trăm vạn dặm, đuổi theo ở đâu?" Lục Trầm không vui nói. "Sư huynh quá bất cẩn rồi, nếu ngươi lập tức chém hắn, cũng sẽ không thả hổ về rừng." Phì Long phàn nàn nói. "Vô dụng, cái thứ đó đã sớm đem ngọc phù nắm trong tay, thấy tình thế không ổn liền chạy, cho dù Lục Trầm lập tức đi giết hắn, chỉ sợ cũng giết không được." Thượng Quan Cẩn lại nói như vậy. "Đi thôi, nên trở về xử lý chuyện Thần Quật Ninh Thần rồi." Lục Trầm bất đắc dĩ, đành phải vẫy tay, dẫn Thượng Quan Cẩn và Phì Long đường cũ trở về. Chiến đấu giữa Cuồng Nhiệt quân đoàn và hai tộc Thú Ma đã phân ra thắng bại! Thế nhưng nơi này còn có chiến tranh, chiến đấu của Quỷ tộc và Minh tộc vẫn đang kéo dài, còn chưa kết thúc, nhưng nhìn qua cũng nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4992150/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.