Trong lúc nhất thời, cát bụi cuồn cuộn, chiến khí ngập trời. Rất nhiều Âm Sa Man Nghĩ bị chém, trận địa tuyến đầu toàn là tàn chi thi thể của Âm Sa Man Nghĩ, máu kiến chảy thành sông. Thế nhưng, Âm Sa Man Nghĩ nhiều vô số kể, càng nhiều Âm Sa Man Nghĩ không sợ chết, trước ngã sau tiến xông tới. Chiến đấu tiếp tục một thời gian, Âm Sa Man Nghĩ chết cũng không biết bao nhiêu con, nhưng tiến công vẫn mãnh liệt, hoàn toàn không phải như Đinh Liệt đã nói, tiến công của Âm Sa Man Nghĩ sẽ không bền bỉ. Đánh đến mức này, Đinh Liệt lúc này mới ngượng ngùng, hắn biết mình đã đánh giá sai, cũng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để đột phá vòng vây. Chỉ khi chiến đấu vừa mới bắt đầu, đội hình của Âm Sa Man Nghĩ còn hơi lỏng lẻo, lúc đó mới có cơ hội đột phá vòng vây. Nhưng bây giờ, đội hình của đàn kiến đã dày đặc, không có khả năng giết ra một con đường máu, chỉ có thể tử thủ đến cùng! Lục Trầm phát hiện, trong tất cả mọi người vị trí chiến đấu, Âm Sa Man Nghĩ tiến công Viêm Niểu là ít nhất! Viêm Niểu là Hỏa Linh Thể, xuất chưởng mang theo hỏa diễm, hỏa lực cường đại, động một cái liền thiêu cháy mấy con Âm Sa Man Nghĩ. Mà Âm Sa Man Nghĩ lại sợ lửa, có chút Âm Sa Man Nghĩ thế mà tránh né Viêm Niểu, chuyển hướng công kích những người khác. "Sợ lửa sao?" Lục Trầm liền lộ ra nụ cười, Âm Sa Man Nghĩ có khuyết điểm này, rất hợp ý của hắn. Tử thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4992085/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.