Sắc mặt Yêm Đà làm sao có thể không đen kịt, làm sao có thể không khó coi? Dung Nham Động mặc dù không còn địa hỏa, nhưng bên trong có một con Lam Lân Hỏa Xà thập giai a! Liều lĩnh xông vào, nếu gặp phải Lam Lân Hỏa Xà, đó chính là một trận ác chiến rồi. Hỏa thú thập giai, mạnh hơn nhiều so với man thú bình thường thập giai, hắn hoàn toàn không nắm chắc có thể chiến đấu với hỏa thú thập giai, làm sao dám đi vào? Hơn nữa, người kia đã đánh bị thương Yêm Oanh, cũng không biết còn sống hay không? Chiến lực của người kia dù cao đến mấy, cũng vẫn là Tiên Đài cảnh Nhất Nguyên, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hỏa thú thập giai. Có lẽ, người kia đã bị Lam Lân Hỏa Xà giết chết rồi. "Con gái à, nếu không thì chúng ta canh giữ ở cửa động, chờ người kia đi ra?" Yêm Đà kìm nén một lúc lâu, mới thốt ra câu nói này. "Nếu như người kia không ra thì sao, chẳng phải chúng ta phải chờ cả đời?" Yêm Oanh không chịu nữa, "Phụ thân, người sợ cái gì? Người là Tôn Giả, cái vương bát đản kia là Tiên Đài cảnh, người tiện tay liền có thể trừng trị hắn." "Ai, vi phụ không phải sợ người kia, mà là e ngại con rắn kia!" Yêm Đà thấy con gái không hiểu chuyện, không hiểu nỗi khổ tâm trong lòng của hắn, không khỏi thở dài một tiếng, cũng chỉ đành nói thật rồi. "Con rắn kia có một quy luật, sẽ không tùy tiện rời khỏi địa phương của nó, người lo lắng nó làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991934/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.