Một đao chém ra, phong vân biến sắc, không gian sụp đổ, hư không vỡ vụn, một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, chấn động khắp nơi. Đao lực nặng nề, tựa như vạn núi, đè ép đại địa dưới chân lõm sâu xuống, vết nứt nổi lên bốn phía, kéo dài trăm trượng. Đao phong đi đến đâu, đại địa tựa như bị vạn núi đè lên đỉnh, bị cày xới thành một rãnh sâu to lớn, thẳng tắp lao về phía kiếm hoa. Oanh! Đao phong chém lên kiếm hoa, chém ra một tiếng vang lớn, kinh thiên động địa. Đao lực chém nát kiếm lực, chém tan kiếm hoa, dư thế vẫn còn mạnh mẽ, tiếp tục chém xuống Phạm Đãng. "Không!" Phạm Đãng nhìn trường kiếm trong tay vỡ nát dưới đao phong, bàn tay cầm kiếm cũng phân liệt dưới đao phong, ngay cả cánh tay cũng nổ tung, tiếp đó là thân thể có xu thế muốn nứt, tự biết đại nạn sắp đến, không khỏi phát ra một tiếng gầm thét tuyệt vọng. Bành! Đao phong chém xuống, chém Phạm Đãng thành một đạo huyết bồng, vương vãi xuống Linh Khí Thâm Uyên. Mà trường đao của Lục Trần vào thời khắc ấy, rốt cuộc cũng không chịu nổi lực lượng phản phệ, tại chỗ nổ tung. Lực lượng trường đao nổ tung bé nhỏ không đáng kể, nhưng lại chấn Lục Trần bay ra ngoài. Lục Trần tế ra Trảm Thiên đao thứ ba, thân thể bị móc sạch, đã lâm vào vô tận hư nhược, cho dù chỉ có một chút xung kích, cũng chịu đựng không nổi. "Ai... ai có thể bổ thêm một đao cho Phạm Đãng?" Lục Trần ngã trên mặt đất, hư nhược vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991894/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.