Lục Trầm đang định gõ một cái bạo lật vào đầu Phì Long, thì người áo bào xanh lại cười nói: "Có đi hay không, đều như nhau, Lục Trầm chết rồi, các ngươi cũng phải chết, tốc độ của chúng ta nhanh hơn các ngươi không biết gấp bao nhiêu lần, các ngươi không quay về được đâu." Quả nhiên, sự chú ý của người áo bào lam đã không còn ở trên thân Lục Trầm, mà là rơi vào bọn người Thú Hổ cách đó ngàn trượng. Chỉ cần Thú Hổ bọn họ lùi thêm, người áo bào lam sẽ lập tức động thân, đuổi kịp bọn họ, giết sạch không còn một mống. Một cường giả Tiên Đài cảnh muốn giết mấy võ giả Huyền Minh cảnh, vẫn là rất dễ dàng, có thể nói là chuyện nhỏ. "Phì Long, đừng nhát gan, chúng ta nắm chắc phần thắng ha." Lục Trầm truyền lời cho Phì Long, "Một lát nữa ta giết tên mặc áo bào xanh kia, tên áo bào lam sẽ xuất thủ, ngươi phải trước khi tên áo bào lam xuất thủ, chống "Che Trời" lên, dùng hết toàn lực chống cự, chỉ cần giúp ta kéo dài một chút thời gian, ta liền có thể chém tên áo bào lam." "Không thành vấn đề!" Phì Long kiên định đáp lại, phảng phất như chưa từng nhát gan bao giờ, ngay cả Lục Trầm cũng có chút khó hiểu, cũng không biết lúc trước hắn nhát gan là thật hay giả? "Giao ra con hồ ly kia, ta sẽ để lại cho ngươi một toàn thây, hơn nữa còn an táng tử tế!" Người áo bào xanh lạnh lùng nhìn Lục Trầm, nói như vậy, "Nếu không, ngươi sẽ chết không có nơi táng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991735/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.