Hạ Hầu Vương Thành vừa muốn ra tay, Diệp Võ đã dẫn theo một đám người lớn chạy tới, có một khoảnh khắc, hắn muốn tự sát cho rồi. Có Diệp Võ cái tên cặn bã này ở đây, hắn không giết được Lục Trần. Nơi này chính là sơn môn của Huyền Thiên Đạo Tông, chỉ cần Diệp Võ ngăn chặn hắn, Lục Trần tùy tiện rụt vào trong cửa, cho hắn một trăm cái lá gan cũng không thể xông vào bên trong giết người a. "Lục Trần, oán cũ của ta và ngươi đã xóa bỏ, nhưng thù mới lại kết, chúng ta chưa xong đâu!" Hạ Hầu Vương Thành sắp bị Lục Trần làm cho tức chết rồi, thế là giận dữ nói. Đệt! Vừa rồi quỳ lạy xin lỗi Huyền Thiên Đạo Tông, vậy mà lại làm lợi cho Lục Trần, ngụm khí nghẹn này hắn tuyệt đối nuốt không trôi. "Chưa xong thì lại như thế nào?" Lục Trần hỏi. "Vậy ngươi đi đường cẩn thận một chút, đừng đi rồi đi, đầu không thấy đâu nữa!" Hạ Hầu Vương Thành hăm dọa nói. "Cái này ngươi có thể yên tâm, ta quyết định bế quan một trăm mấy chục năm, ngươi cứ từ từ chờ ở bên ngoài ha." Lục Trần cười nói. "Ngươi bế quan?" Hạ Hầu Vương Thành sững sờ. "Ta bế quan!" Lục Trần gật đầu. "Cần bế quan lâu như vậy sao?" Hạ Hầu Vương Thành nhíu mày. "Đương nhiên có cần, tu vi hiện tại của ngươi cao hơn ta, ta không bế quan một trăm mấy chục năm, làm sao siêu việt ngươi?" Lục Trần cười hắc hắc, lại nói, "Cho nên, ngày ta xuất quan, chính là lúc treo lên đánh ngươi, sau này ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991673/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.