Ư? Hỏa Hồ nghiêng đầu, nhìn nghiêng Lục Trầm toàn thân trần trụi, không biết rõ ý của Lục Trầm. Không phóng hỏa? Vậy sao gọi là hỏa thú? “Ư con em ngươi, mau đưa Hồ Hỏa thu hồi lại, bằng không thì ta không thể gặp người được nữa.” Lục Trầm duỗi bàn tay, liền gõ một cái bạo lật vào đầu Hỏa Hồ. Hỏa Hồ mới hiểu được ý của Lục Trầm, vội vàng thu hồi Hồ Hỏa, không khí nóng bỏng trong nháy mắt liền khôi phục bình thường. Hồ Hỏa biến mất, vô số tro tàn từ trong không khí bay tới, tập trung ở trên người Lục Trầm, dần dần biến thành một kiện thanh bào. Trên thanh bào, đan văn màu trắng cũng khôi phục, từng đường sáng lên, Cửu Giai Đan Tôn Bào! Cổ họng Lục Trầm run lên, đối với phẩm chất Đan Tôn Bào, thật sự cạn lời rồi. Đây chính là đan bào thủy hỏa bất xâm trong truyền thuyết? Đan Tôn Bào a! Không phải đan bào phổ thông, sao lại vừa đốt liền thành tro rồi? Tuy nói sau khi thành tro, vẫn có thể khôi phục nguyên dạng, đích xác là một công năng không tệ. Vấn đề là, trước khi khôi phục, người đã khô khô sạch sẽ rồi, mặt mũi gì cũng mất hết rồi, công năng này có ý nghĩa gì? “Minh Nguyệt, ngươi dùng chân hỏa đốt ta một chút.” Lục Trầm đột nhiên nghĩ đến điều gì, thế là quay đầu nói với Minh Nguyệt. “Không, ta không dám.” Minh Nguyệt vẫn hai tay che mặt, che thật chặt, sợ không cẩn thận nhìn thấy điều gì không nên nhìn. “Không sao, Đan Tôn Bào của ta trở về rồi, ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991648/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.