Nghe được Lục Trầm chất vấn, mười vạn quân sĩ Đế quốc Duệ Phong, từng người run rẩy, không ai dám đáp lại. Làm sao dám đáp lại? Vị Thiên Cương đại lão kia đang lửa giận ngút trời, ai đáp lại người đó chết! Trận chiến Đăng Châu, Tô Thần tự mình ra trận chống địch, ở trên đầu thành Đăng Châu đánh cho dũng mãnh nhất, giết chết mấy chục cường giả Hóa Linh Cảnh của Đế quốc Duệ Phong, khiến trăm vạn đại quân Đế quốc Duệ Phong rất đau đầu, cuối cùng bị quần ẩu mới đánh chết Tô Thần. Mười vạn quân sĩ tại chỗ, có mấy người cũng không biết Tô Thần chết như thế nào? "Tô Châu chủ liều chết giữ thành, một người địch trăm người, lực chiến mà chết, chết thật anh dũng!" Miêu Diễm mở miệng nói. "Vậy ta liền giết hết kẻ địch, để tế linh hồn Tô Châu chủ trên trời!" Lục Trầm kiếm mi nhăn lại, ánh mắt lạnh lẽo, giận dữ nhìn xuống mười vạn đại quân phía dưới: "Các ngươi là kẻ xâm lược, chết không có gì đáng tiếc, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi!" "Đại Đan Tôn tha mạng a!" Mười vạn địch quân biết tận thế đã đến, nhưng cảnh giới của bọn họ quá thấp kém, lại không có sức phản kháng cường giả Thiên Cương Cảnh, đành phải kêu khóc cầu xin tha thứ. "Chết!" Lục Trầm gầm thét một tiếng, một tay ấn xuống dưới, một đạo chân nguyên chi lực khuếch tán xuống dưới, bao phủ mười vạn địch quân, toàn bộ chấn sát. Bành bành bành... Mười vạn địch quân tại chỗ nổ tung thân thể, nổ ra mười vạn đạo huyết bồng, nhuộm đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991633/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.