"Đừng để trong lòng, thật sự đừng để trong lòng." Liêu Trưởng lão nghe ra ý của Lục Trầm, đây là muốn hắn vĩnh viễn ngủ lại nơi này ngắm cảnh, không khỏi kinh hãi đến mức trán đổ mồ hôi. "Cứ cố gắng đi!" Lục Trầm gật đầu, sau đó ra hiệu cho Hỏa Hồ, nói: "Liêu Trưởng lão thích ngắm cảnh ở đây, muốn ngắm một ngàn mấy trăm vạn năm, ngươi phải giúp hắn, đừng để hắn nhân sinh có bất trắc gì nha." Gầm! Hỏa Hồ gầm nhẹ một tiếng, thú hỏa đại thịnh, lao thẳng về phía Liêu Trưởng lão. "Lục Trầm, ngươi cái tên hỗn đản này, ngươi dám giết ta, tông môn tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!" Liêu Trưởng lão sắc mặt kịch biến, vội vàng bay đi, vừa chạy vừa la hét. "Nơi này hoang vu không người, ta giết ngươi, cũng sẽ không có người biết, ngươi cứ ngoan ngoãn vĩnh viễn ngủ lại nơi đây đi." Lục Trầm cười ha ha, đem câu nói vừa rồi của Liêu Trưởng lão, nguyên văn trả lại. Liêu Trưởng lão tức đến bảy khiếu bốc khói, lại không dám dừng lại một khắc, con Liệt Hỏa Man Thú phía sau đuổi rất sát, không muốn chết thì phải nhanh chóng chạy trốn, khoảng cách kéo càng xa càng tốt, nếu không bị Hỏa Hồ đuổi kịp, tuyệt đối sẽ biến thành một khối than cốc. "Hỏa Thú có thú hỏa gia trì, tốc độ rất khủng khiếp, ngươi chạy thoát được sao?" Lục Trầm cười nói. Nghe vậy, Liêu Trưởng lão mạnh mẽ quay đầu nhìn lại, lập tức kinh hãi muốn chết, quả nhiên thấy Hỏa Hồ tốc độ cực nhanh, đã đuổi sát tới rồi, thú hỏa ngập trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991629/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.