"Ngươi là người của Đạo Tông chúng ta?" Tròng mắt Liêu trưởng lão lóe lên, nhìn về phía Phì Long, nhưng thái độ vẫn ngạo mạn, "Mới Thiên Cương nhị cực, cảnh giới thấp như vậy, là đệ tử ngoại môn phải không?" "Không không không, ta là đệ tử treo tên." Phì Long không dám khoác lác, thành thật khai báo. Huyền Thiên Đạo Tông không giống với các phân tông phía dưới, đẳng cấp càng thêm nghiêm ngặt, tầng lớp đệ tử phân chia càng nhiều hơn, đệ tử treo tên còn thấp hơn đệ tử ngoại môn một cấp, ở Huyền Thiên Đạo Tông là tồn tại làm tạp vụ. "Ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không phải, cũng xứng nói chuyện với ta?" Liêu trưởng lão nhíu mày, dưới đáy mắt liền có thêm một tia lửa giận. "Đệ tử treo tên, còn không bằng địa vị của chân truyền đệ tử phân tông chúng ta." "Không phải sao, ta còn tưởng hắn là đại nhân vật gì của Huyền Thiên Đạo Tông, hóa ra là tạp dịch." "Mau cút xuống dưới, nếu không chọc giận Liêu trưởng lão, ngươi chịu không nổi đâu." Những tông chủ phân tông đó nhao nhao mở miệng, mũi dùi chỉ vào Phì Long, không phải quát tháo, thì là cười nhạo, đều không coi Phì Long ra gì. "Đệ tử không dám!" Phì Long mặt xanh môi trắng, trong lòng kêu thẳng không xong, sư huynh không nên đem hắn bày ra đây mà. "Ngươi làm tạp vụ ở ngọn núi nào, thuộc trưởng lão nào quản lý?" Liêu trưởng lão cố nén lửa giận, nâng chén trà lên, nhấp một ngụm trà, hỏi thăm lai lịch của Phì Long, chuẩn bị về gây khó dễ cho Phì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991440/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.