“Tiền ư? Tạm thời không cần, đợi có nhu cầu, ta sẽ nói cho sư huynh biết nhé.” Phì Long gật đầu cúi người, cười rạng rỡ như hoa. “Không có việc gì nữa, ngươi có thể đi rồi.” Lục Trầm vẫy vẫy tay, muốn tiễn khách rồi. “Sư huynh cảm ơn ngươi, sư huynh ngươi đừng tiễn, sư huynh ngươi ngủ ngon rồi nhé.” Phì Long lập tức đi ra phía ngoài, vừa đi vừa cười bồi, phảng phất như đã làm chuyện gì đó trái lương tâm. Đợi Phì Long đi rồi, Lục Trầm cũng không còn buồn ngủ nữa, ôm lấy Tiểu Ngọc đang ngủ say sưa dang tay dang chân, nhẹ nhàng đặt trở lại Hỗn Độn Châu, sau đó đả tọa tu luyện. Nơi này có linh khí rút không hết, không liều mạng rút, sao xứng đáng với một vạn lần linh khí chứ? Ngủ ư, lãng phí thời gian biết bao! Lần rút này, chính là bảy ngày bảy đêm, rút đến nghiện rồi, khó mà tự kiềm chế. Toàn bộ phân tông có địa vực rất lớn, linh khí bàng bạc, mặc dù không đến mức bị Lục Trầm rút sạch, nhưng cũng đã loãng đi năm phần trăm. Chỉ là, dưới phân tông có linh khí mạch, linh khí giữa thiên địa bổ sung rất nhanh. Nếu không, thì không phải là loãng năm phần trăm nữa, loãng năm mươi phần trăm đều có khả năng. Lục Trầm hấp thu lượng lớn linh khí, chuyển hóa thành lượng lớn chân nguyên, nhiều mà đầy, đầy mà tràn, cơ thể sớm đã không chứa nổi nữa rồi. Tuy nhiên, bình cảnh Nguyên Đan Cảnh vẫn chưa nới lỏng, gông cùm vẫn còn, không cách nào đột phá cảnh giới mới. Chân nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991373/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.