“Ưm, đánh man thú? Đánh man thú gì? Ta vừa mới ngủ, còn chưa kịp mơ nữa!” “Có thể cho ta ngủ thêm một lát không?” “Yêu cầu của ta rất thấp, chỉ cần ngủ năm canh giờ là được rồi.” “Bốn canh giờ cũng được.” “Ba canh giờ cũng được.” “Ít nhất cũng cho ta hai canh giờ chứ.” “Dù là một canh giờ cũng được mà.” “Trời ạ, ngươi có ai hành hạ người như vậy không?” Phì Long nheo mắt ngái ngủ, vẻ mặt bất mãn, lải nhải không ngừng, bị Lục Trầm ngạnh sinh sinh lôi đi đánh man thú. Núi lớn ở thế ngoại rất nhiều, man thú cũng nhiều, hơn nữa cấp bậc không thấp, khởi điểm chính là tứ giai, cho dù là ngũ giai man thú, cũng nhiều vô số kể. Tứ giai man thú, tương đương với Nguyên Đan Cảnh. Ngũ giai man thú, ha ha… Dù sao Phì Long vừa thấy ngũ giai man thú, bất kể là sơ kỳ hay trung kỳ, liền trực tiếp quay đầu bỏ chạy. Cho dù là man thú tứ giai đỉnh phong, Phì Long vẫn không dám trêu chọc, nhát gan đến mức không thể tả, yếu đến không thể so sánh. Chưa đến một canh giờ, Phì Long đã đánh mười con man thú, có lớn có nhỏ, đều là dưới tứ giai đỉnh phong. Lục Trầm dùng đao cắt xuống mấy khối thịt man thú, sau đó bắt Tiểu Ngọc ra, tự tay đút cho nó ăn. Tiểu Ngọc nhìn thấy thịt man thú, mắt sáng rực, cắn một cái vào một khối thịt, cũng không có răng để nhai, trực tiếp nuốt ngấu nghiến. Mấy miếng xuống bụng, thịt man thú vừa cắt đã hết sạch, Lục Trầm không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991347/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.