Phụt! Trường kiếm xuyên qua cơ thể Minh Trạch vương, hai dòng máu tươi một trước một sau phun ra. Ngay ở một khắc đó, tất cả mọi người đều ngơ ngẩn, tất cả mọi người đều ngừng chiến đấu, thiên địa dường như định hình lại. “Không, ta, ta…” Đại vương tử thanh tỉnh lại, trên mặt tràn đầy kinh hãi và hối hận, bàn tay cầm kiếm run rẩy. “Phụ vương…” Minh Nguyệt công chúa chạy như điên đến, ôm Minh Trạch vương khóc rống. Trên không trung, hai đạo thân ảnh cấp tốc hạ xuống, lần lượt chạy về phía Đại vương tử và Minh Trạch vương. “Đại vương tử, lại đây.” Chu thái sư một tay nhấc lên Đại vương tử đang ngây người, nhanh chóng thối lui mười trượng, chỉ sợ Đại vương tử bị trả thù. Tuy nhiên, lòng Chu thái sư lại đang rỉ máu, thầm mắng Đại vương tử một vạn lần. Thật sự không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo! Bức cung, vậy liền hảo hảo bức cung, mang Minh Trạch vương đi không phải là được rồi sao. Ngươi giết Minh Trạch vương làm gì? Đây gọi là giết vua giết cha, tội danh ngập trời, mất dân tâm đó! Minh Trạch vương bị đâm ngay trước mặt mọi người, chỉ riêng thái độ của thị vệ hai bên đã khác nhau rồi. Thị vệ bên này đều tràn đầy sợ hãi, thị vệ bên kia thì tràn đầy phẫn hận, trận chiến tiếp theo còn đánh thế nào? Cái tên Đại vương tử này đúng là đầu óc có vấn đề, tên ngớ ngẩn! “Ngô Vương!” Lão thị vệ một thân thương tích, quỳ gối trước mặt Minh Trạch vương, nhìn vết kiếm xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991314/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.