"Tiểu Miêu, ngươi vì Thần Mộc Cung tìm được Mộc Linh Thể tuyệt hảo, ngươi vất vả rồi." Lam Tương tâm tình thật tốt, không khỏi khen ngợi Miêu Diễm. Miêu Diễm vốn là nha hoàn của nàng, đáng tiếc thiên tư của Miêu Diễm quá kém, tu vi tiến bộ quá chậm, theo quy định không thể ở lại Thần Mộc Cung nữa. Nàng đành phải thả Miêu Diễm về thế tục, để Miêu Diễm ở thế tục gặp được người thích hợp, có thể truyền thụ Thần Mộc Thánh Thuật. Nhưng vạn vạn không ngờ, nhiều năm như vậy đã trôi qua, Miêu Diễm đột nhiên phái người đưa tin đến, nói tìm được một Mộc Linh Thể võ giả tuyệt hảo, nàng vừa kinh vừa hỉ, buông xuống tất cả mọi chuyện, lập tức chạy tới. "Đây là điều Miêu Diễm nên làm." Miêu Diễm vội vàng nói. "Bổn cung thu ngươi làm chân truyền đệ tử, ngươi theo Bổn cung đi thôi." Lam Tương mỉm cười nói với Uyển Nhi. "Ta... ta tạm thời không thể đi." Uyển Nhi cuống quít đáp. "Tại sao?" Lam Tương sững sờ, hơi ngơ ngác. Phải biết, có bao nhiêu người muốn bái nhập môn hạ của nàng, nàng đều không thu nhận đâu. Nha đầu này sao lại không hiểu chuyện chứ? "Thiếu chủ cần Thần Mộc Thánh Thuật của ta." Uyển Nhi liếc mắt nhìn Lục Trần, giải thích. Lam Tương theo ánh mắt của Uyển Nhi, liền thấy Lục Trần, nhưng lại phát hiện trên người Lục Trần có một đạo Hỗn Độn, làm nàng không cách nào nhìn thấu tu vi của Lục Trần. Nàng không khỏi cảm thấy kinh ngạc, thế tục vậy mà còn có nhân vật như thế này, có thể ngăn cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991288/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.