"Cút, bản tọa lại không phải chó, ngươi liếm cái gì mà liếm?" Bá Đạo Chân Nhân nhíu mày già, rất muốn một bạt tay đập chết tên béo này, nhưng nghĩ tới có chuyện cần sai phái tên béo đi làm, không thể không đè nén sự bực bội xuống. "Không không không, ta đối với liếm cẩu không có hứng thú, ta đối với liếm thần có hứng thú." Tên Phì Tử vội vàng giải thích, ra sức nịnh bợ, "Lão tổ chính là thần của Huyền Thiên Đạo Tông, người người đều muốn liếm lão tổ, ta cũng muốn liếm a." "Đừng nịnh bợ, bản tọa sống mấy ngàn năm, đã sớm không ăn bộ này." Bá Đạo Chân Nhân lạnh mặt, trong lòng không khỏi tức giận, Nội Vụ Viện làm cái quái gì mà lại an bài một tên đồ bỏ đi đến địa bàn của hắn làm tạp vụ, ngay cả nói chuyện cũng mẹ nó khó khăn, quay đầu phải cho trưởng lão Nội Vụ Viện một bài học. Nhưng mà, tên Phì Tử này tuy béo, nhưng tay chân nhanh nhẹn, tròng mắt đảo qua đảo lại, vừa nhìn liền biết không phải tên ngốc, lại thêm tu vi của tên Phì Tử này là rác rưởi, cảnh giới cực thấp, vừa vặn phù hợp với người trong lòng hắn. "Ngươi tên là gì?" Bá Đạo Chân Nhân hỏi. "Lão tổ, ta tên Nam Cung Tử Long, đến từ Nam Cung thế gia ở Trấn Yêu Sơn, cha ta là..." Nhìn tên Phì Tử líu lo không ngừng, Bá Đạo Chân Nhân quả quyết cắt ngang, "Được rồi, bản tọa biết Nam Cung thế gia, Nam Cung thế gia ở Trấn Yêu Sơn, trấn yêu vạn năm ở vùng đất hoang vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991275/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.