Lục Trần muốn luyện chế không phải đan dược, mà là một loại dược phấn, nhanh hơn luyện chế đan dược rất nhiều. Ném thi thể Ban Hoa Trùng Xà vào đan lô, lại thêm một ít dược liệu vào, sau đó thôi động hồn hỏa đốt đan lô. Không bao lâu, những thứ bên trong luyện thành bụi phấn, lại thêm một viên thú đan vào làm dược dẫn, tiếp tục tăng lớn hồn hỏa thiêu đốt đan lô. Sau một nén hương, mở lò lấy thuốc, dược phấn luyện thành. Trùng Hương Phấn! Có mùi đặc thù, có thể dẫn dụ man thú có khứu giác nhạy bén. Càng quan trọng hơn là, có thể khuếch đại mùi của Ngũ Sắc Trùng Hoa, có lực hấp dẫn trí mạng đối với Ban Hoa Trùng Xà. Chạng vạng đã qua đi, màn đêm buông xuống. Dưới bầu trời đêm, Đại Hung Sơn phảng phất Đại Hung Chi Địa, âm u tĩnh mịch, thú khí tràn ngập, thỉnh thoảng có tiếng thú gầm truyền đến, khiến người ta kinh hồn bạt vía. Người của Tử Vân Môn sau khi mất đi khí tức của Lục Trần, hành động chậm hơn nhiều, nhưng cũng đã tìm thấy được gần cửa động. Nếu lại cẩn thận tìm kiếm tiếp, sớm muộn gì cũng phát hiện ra sơn động này. Nhưng, bọn họ không có cơ hội tiếp tục tìm kiếm ở đây nữa, bởi vì khí tức của Lục Trần lại xuất hiện rồi. "Bên kia, ta ngửi được khí tức của Lục Trần rồi." Vị chân truyền đệ tử có khứu giác nhạy bén của Tử Vân Môn, đột nhiên chỉ hướng về phía rừng cây rậm rạp bên trái. Đồng thời, một bóng người lóe lên trong rừng cây bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991248/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.