Đột nhiên, công chúa cảm thấy tim đập như hươu chạy, phát hiện ánh mắt của mình không thể rời khỏi trên thân vị thiếu niên Đan Vương kia. Mà vị thiếu niên Đan Vương kia dường như không nhìn nàng, chỉ là vội vàng liếc nhìn những thị vệ đang căng thẳng hề hề, tốc độ dưới chân không giảm, giống như sao băng mà chạy gấp đi. Công chúa không rụt vào phượng liễn, tầm mắt theo thiếu niên Đan Vương mà đi, dù cho đan bào màu đỏ trong mắt nàng càng ngày càng nhỏ, cũng kiên định đi theo. "Đại Đan Vương tha mạng!" Trên không trung, truyền đến một tiếng cầu xin tha thứ kinh hãi. Có người thể lực không chống đỡ nổi từ không trung rơi xuống, quỳ trên mặt đất, run rẩy. "Ngươi đại nghịch bất đạo, ta vì Đan Tông thanh lý môn hộ!" Thiếu niên Đan Vương kia tiếng như hồng lôi, vang vọng tứ phương. Người chưa tới, chỉ lực tới trước, một chỉ điểm ra, người kia không kịp né tránh, tại chỗ bị điểm nổ thân thể, chỉ còn lại một cái đầu bay lên trên trời. "Lão tử liều mạng với ngươi!" Trên không trung lại truyền đến một tiếng la hét cuồng loạn. Một người xoay tròn hạ xuống, một chưởng đánh ra, chưởng lực giống như đại sơn đè xuống đỉnh đầu, đè về phía thiếu niên Đan Vương kia. "Chết!" Thiếu niên Đan Vương kia quát khẽ một tiếng, khí tức bùng nổ, một tay chỉ thiên, dường như muốn điểm nổ cả bầu trời. Một chỉ điểm ra, chỉ lực ngập trời, điểm nát chưởng lực, điểm nổ thân thể người kia. Ầm! Trên không trung nổ tung một đạo huyết bồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991241/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.