"Hắn có cái quái gì!" Hàn Dực thấy Lục Trầm sắp ăn quả đắng, tâm tình kích động, vội vàng bỏ đá xuống giếng với Lục Trầm. "Thằng ranh con, lại lắm miệng, coi cảnh cáo của ta như gió thoảng bên tai à?" Đại Đan Vương nổi cơn tam bành, duỗi tay chỉ ra ngoài, quát Hàn Dực, "Cửa ở đằng kia, tự mình cút đi, không tiễn!" "Đại Đan Vương, xin lỗi, là ta lắm mồm, ta đáng đánh, ta đáng đánh..." Hàn Dực biết mình lại lắm miệng, vội vàng tự tát mình hai cái bạt tai tạ tội, sau đó cười nịnh nói, "Đại Đan Vương, ta biết lỗi rồi, ta cũng không dám nữa, xin đừng đuổi ta đi, ta thật sự cần mua đan lô mà." "Vậy thì mau mua đi." Đại Đan Vương hừ một tiếng, nhìn cũng không nhìn Hàn Dực. "Xin hỏi, ngươi muốn mua đan lô mấy vân?" Cái công nhân kia thấy Đại Đan Vương đã lên tiếng, vội vàng mở miệng hỏi Hàn Dực, "Một vân, hay là hai vân?" Thông thường người đến mua đan lô, đều là mua đan lô hai phẩm chất này, chỉ có thổ hào mới mua loại ba vân trở lên. Rất rõ ràng, Hàn Dực không phải thổ hào gì. Hơn nữa, đan lô một vân và hai vân, cũng có thể đáp ứng yêu cầu luyện đan cơ bản của cấp bậc Đan Vương, rất nhiều Đan Vương đều chọn hai loại này. "Ta mua..." Hàn Dực đang định nói mua đan lô hai vân, lại bất ngờ nghe Lục Trầm nói một câu, lập tức nổi trận lôi đình. "Một vân và hai vân là dùng để hầm chó, chó ngươi biết là gì không?" "Ngươi, ngươi lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991219/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.