"Chỉ vỏn vẹn một trăm cân linh thạch, ngươi cũng không có?" Lục Trần nhìn Giang Diệu, ánh mắt thêm vài phần khinh bỉ. "Đó chính là linh thạch, không phải rau cải trắng, ta thật sự không có, ngươi muốn thứ khác được hay không?" Giang Diệu nuốt một ngụm nước bọt, cả khuôn mặt biến thành mặt khổ qua. Vĩnh Minh Vương Triều không có linh thạch sản xuất, linh thạch đều được lén lút vận chuyển từ Duệ Phong Đế Quốc về, vô cùng khan hiếm, giá cả cực kỳ đắt đỏ. Hắn lại không phải đại nhân vật gì, nào có dễ dàng lấy được linh thạch như vậy, đừng nói một trăm cân, một cân cũng không có. "Ta chỉ cần linh thạch, những thứ khác không cần, cũng không cần ngươi chui háng, ngươi tự liệu mà làm đi." Lục Trần khoanh tay trước ngực, cứ thế nhìn Giang Diệu xem hắn làm thế nào. Tử Vân Môn các ngươi không phải thích gây khó dễ cho Phi Hà Môn sao? Bây giờ có cơ hội, không cố gắng gây khó dễ lại cho các ngươi một chút, các ngươi cũng không biết Lục Vương gia có mấy con mắt. "Hắn không có linh thạch, Tử Vân Môn hẳn là có chứ." Tô Thần đột nhiên mở miệng. Ngô Khúc Công vừa nghe, khuôn mặt già nua biến thành giống hệt Giang Diệu, đều là mặt khổ qua. Tô Thần này thật sự là đồ phá hoại, không nhắc thì thôi lại nhắc đúng chuyện không nên, hợp tác với Lục Trần để cướp bóc Tử Vân Môn à. "Thế này đi, ta làm chủ, Tử Vân Môn xuất ra mười cân hạ phẩm linh thạch, xem như bồi lễ." Ngô Khúc Công không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-quy-nhat-quyet/4991208/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.