Nam tử kia, chính là Bạch Giao, cha của Bạch Phượng.
Đại tổng đốc đau đến nỗi nhăn hết mặt lại: "Tiểu Bạch Phượng, trong số hai mươi tổng đốc ở thành Hoang Châu, chỉ có cha cô, Đỗ Quân, Triệu Đại Đao là chưa kiên quyết tạo phản, những người khác, lòng tạo phản của họ rõ như ban ngày vậy!"
"Nên là, bây giờ cô đã biết ... vì sao bản tổng đốc lại yên tâm giao thành Hoang Châu cho cô rồi chứ?"
"Bởi vì, bên cạnh cô toàn là người của bản tổng đốc!"
"Cô muốn phản lại bản tổng đốc, đúng là nam mơ giữa ban ngày!"
"Bởi vì, bản tổng đốc mới là tổ tông của trò tạo phản!"
"Khà khà khà ... ”
Đại tổng đốc càng nói càng hưng phấn: "Bây giờ, nếu các cô muốn cứu cha mình, Tiểu Bạch Phương và tiểu Nguyệt Nhi có thể cởi sạch quần áo, nằm xuống đất, làm lò luyện đan của ta!"
Nói đến đây.
Đại tổng đốc đưa tay vào ngực áo, lấy một con dấu ngọc ra rồi điên cuồng nói: "Hôm nay, chỉ cần ta hấp thu cô và tiểu Nguyệt Nhi, bản tổng đốc sẽ bổ sung đủ máu của một nghìn xử nữ, và có thể cải lão hoàn đồng."
"Sau đó, dùng cái ấn ngọc này đóng dấu lên trán, là có thể trường sinh bất tử rôi!"
Đỗ Nguyệt Nhi tái nhợt mặt nói: "Đồ điên!"
"Ông chính là một tên điên!"
"Thả cha tôi ra!"
Đại tổng đốc nhìn cham cham cơ thể mềm mại của Đỗ Nguyệt Nhi, rồi điên cuồng nói: "Thả ư?"
"Tiểu Nguyệt Nhi, nếu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3720011/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.