Hạ đế không khỏi thắc mắc: “Tả tướng, những năm trước ngươi cũng là người chống lại việc phái binh tới Hoang Châu, tại sao lần này ngươi lại thay đổi quan điểm?”
'Tư Mã Kiếm đang muốn mở miệng.
Tào Uy đứng bên bèn tỏ thái độ như thể đã bắt được thóp của Tư Mã Kiếm, cướp lời đáp: “Bẩm bệ hạ, thần cho rằng Tả thừa tướng là vì nữ nhi của ông ta đang ở Hoang Châu nên mới đổi ý.”
Tư Mã Kiếm nhíu mày: “Hữu thừa tướng, ngươi không có bằng chứng gì đã vu oan cho ta trước mặt bệ hạ, ngươi đáng tội gì?”
“Ngươi cuống lên thế!”
Tào Uy nghĩ tới chuyện Tư Mã Lan đang ở Hoang Châu, Tư Mã Kiếm sắp mất nữ nhi, tâm trạng lập tức thoải mái hẳn: “Bệ hạ, trên đời này, chuyện khó dứt bỏ nhất là tình phụ tử.”
“Tư Mã Lan đang ở Hoang Châu, chắc chăn là ông ta không nỡ để con mình chết, phái đại quân triều đình đi cứu Hoang Châu là giả, đi cứu nữ nhi của ông ta mới là thật!”
“Thần hoàn toàn thấu hiểu tâm trạng này, nếu là nữ nhi của thần ở Hoang Châu mà thần không phái binh đi cứu thì thần có là người nữa không?”
“Cho nên, thần xin vạch tội Tư Mã Kiếm mượn việc công làm việc tư, vì cứu nữ nhi mà làm hao tổn sức mạnh của quốc gia, đức không xứng vị, không xứng là Tả tướng.”
Hai bên đấu đá lẫn nhau là tiết mục thường thấy trên triều ở Đại Hạ.
Tào Uy vừa dứt lời, mọi người yên lặng chờ Tư Mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3433241/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.