Chương trước
Chương sau
“Tô lão, năm đó tại sao ngươi lại không tham gia kết hoạch của bọn ta?” Tô Lão cười nhạo: “Bởi vì Đại tổng đốc chính là một kẻ điên!”

Nhị tổng đốc không nhịn được bao biện: “Không, Đại tổng đốc là một người có trí tuệ siêu phàm, là một kỳ tài.”

“Là một thiên tài!”

Tô lão tỏ vẻ không đồng tình: “Thiên tài và kẻ điên, lão phu vẫn phân biệt rất rõ:

“Đại tổng quốc quá mức điên cuồng, hành động quá cực đoan.”

“Đi theo người như vậy, nếu không phải hủy diệt thì là đang đi trên con đường hủy diệt.”

“Người như vậy không xứng để Tô gia ta đi theo.”

“Năm đó, các ngươi ép bọn ta rời khỏi thành Hoang Châu, đến Thập Vạn Đại Sơn này tự sinh tự diệt, mối thù này đã kết từ lâu.”

“Vừa rồi, nếu không phải ngươi đem đại nghĩa quốc gia ra nói chuyện, ta tuyệt đối sẽ không dao động, thậm chí ta còn không bao giờ nghĩ đến chuyện kết liên minh với thành Hoang Châu các ngươi!”

Nhị tổng đốc vội vàng gào lên: “Tô lão, vừa rồi ngươi đã đồng ý kết liên minh với thành Hoang Châu!”

Tô Lão lắc đầu: “Ta vẫn chưa đồng ý.”

“Bây giờ, ta muốn nghe thử Kỳ Nhi nhà ta nói thế nào!”

Lúc này, trên mặt Tô Tuần lộ ra nụ cười yêu chiều: “Kỳ Nhi, kể lại tình huống chuyến xuống núi lần này của ngươi đi!”

“Được!”

Tô Kỳ lên tiếng, kể lại đại khái chuyện đến núi Thiên Môn cứu người rồi gặp được Hoang Châu Vương Hạ Thiên đang chiến đấu chống lại thập đại ác nhân và ba ngàn phỉ binh lại một lần.

Sau đó, lại kể lại chuyện giết tộc Bích Nhãn ở Thần Long cốc một cách sống động.

Tiếp theo, nàng ta lấy miếng thịt Mãng Giao ra: “A gia, a phụ, đây là thịt Thần Long trong truyền thuyết!”

“Vương gia nói, thứ này không phải rồng mà là một con mãng xà lớn sống

lâu năm, hình dáng có hơi biến dị mà thôi!”

“Ăn thịt cũng không thể trường sinh bất lão!”

“Nhưng mà có thể giúp người ta bổ sung nguyên khí!”

“Có lợi rất lớn đối với võ giả!”

Lúc này, thiếu nữ thông minh Tô Kỳ lại biến thành một thiếu nữ sùng bái cường giả, hai mắt sáng lấp lánh trước mặt a gia và a phụ của mình.

Tô Lão và Tô Tuần có hơi kinh ngạc: “Năm trăm binh sĩ chống lại ba ngàn phỉ binh, hộ vệ của Hoang Châu Vương rất mạnh!”

Tô Kỳ gật đầu: “Binh khí của phủ Hoang Châu Vương đều là độc nhất vô nhị, lực sát thương cực lớn, nhưng vì để giữ bí mật nên không thể nói cho người ngoài biết!”

Vẻ mặt Tô Tuần đầy oán giận: “Kỳ Nhị, ta và a gia của ngươi là người ngoài sao?”

Tô Kỳ lắc đầu, chỉ vào Nhị tổng đốc: “Là ông ta!”

Vào lúc này, Nhị tổng đốc nghe xong hai trận chiến của Hạ Thiên thì trong lòng đã vô cùng kinh hãi!

Thực lực của phủ Hoang Châu Vương mạnh như vậy sao?

'Tô Tuần thản nhiên nói: “Nếu chúng ta đầu hàng Hoang Châu Vương, ông ta sẽ trở thành lễ vật của chúng ta.”

“Cứ nói đi, không cần ngại.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.