Chương trước
Chương sau

“Đồng thời, bổn vương sẽ vạch trần chuyện các ngươi giả chết ở Hoang Châu và tìm cách làm phản.”

Nói đến đây, trong mắt Hạ Thiên chợt hiện lên sát ý: "Đến lúc đó, gia tộc các. ngươi ở Dương Châu, tất nhiên sẽ chẳng còn ai, gà chó không thai"

"Đỗ Quân tổng đốc, con gái của ông nằm trên bảng xếp hạng mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ, bản vương đoán nàng ta cũng không sống nổi!"

“Tổng đốc Triệu Đại Đao, đứa con trai kia của ông, cũng có thể sẽ chết rất thảm!"

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Triệu Đại Đao co rụt cổ lại, khóe miệng giật giật vài cái, cố nở một nụ cười: "Xem Vương gia nói kìa, giống như bọn ta không muốn cam tâm cùng nhau sát cánh kháng địch với phủ Hoang Châu Vương vậy, động một chút là xét nhà diệt tộc, tổn thương hòa khí quá.”

“Vậy sao?”

"Lão phu đồng ý với lời Vương gia nói... Mâu thuẫn giữa chúng ta là nội bộ Hoang Châu, không cần đưa ra triều đình!"

“Lão Quân và ta rất sẵn lòng cùng Hoang Châu sát cánh chiến đấu với kẻ địch!"

“Vương gia, ngài nói đi... Cần ta và lão quân làm gì?”

“Chỉ cần không gây tổn hại đến Hoang Châu và Tiểu Bạch Phượng, bọn ta đều đồng ý với ngài!"

Đỗ Quân cũng bất lực gật đầu: “Cho đến khi đại quân Thiên Lang bị đuổi đi, Đỗ Quân sẽ nghe theo lời dặn dò của Vương gia"

“Ha ha ha...”

Lúc này Hạ Thiên mới cười ôn hòa nói: "Người thức thời là tuấn kiệt!”

“Hai vị lão tổng đốc không hổ là trụ cột của Hoang Châu ta!”

“Không hổ là nhân tài của Hoang Châu ta!”

“Đúng là nhanh nhẹn, linh hoạt mà!”

Đỗ Quân và Triệu Đại Đao đỏ mặt.

"Tuy nhiên, bổn vương vẫn muốn hỏi một chút... Nếu cuộc tạo phản của các ngươi ở Hoang Châu bị vạch trần, gia tộc ở Dương Châu sẽ bị triều đình Đại Hạ tịch thu và tiêu diệt, hơn mười năm qua, vì sao các ngươi không dẫn người của gia tộc về Hoang Châu?”

“Hazzz..."

Đỗ Quân lại thở dài một tiếng: "Vương gia, ngài cho rằng bọn ta không muốn sao?”

“Gia tộc của bọn ta ở Trung Nguyên đã sớm bị triều đình Đại Hạ theo dõi rồi!” “Nếu có một chút động tĩnh, sẽ dẫn tới đại họa diệt tộc!” "Ngài nói bọn ta dám làm gì sao?”

Hạ Thiên từ chối cho ý kiến: "Bổn vương không tin... qua nhiều năm như vậy mà các người không có mưu đồ gì!"

Đỗ Quân gật đầu: "Có mưu đồ..."

Đột nhiên, Đỗ Quân không nói tiếp nữa, sắc mặt thay đổi nghiêm trọng: "Vương gia, ngài thật biết nói chuyện!”

“Chờ sau khi đánh người Thiên Lang bỏ chạy thì chúng ta chính là đối thủ.

“Nếu ngài lấy người nhà ra để uy hiếp ta... bọn ta không chỉ khinh thường ngài mà còn thề chết không theo.”

Hạ Thiên cảm thấy không thú vị, lỗ tai dựng thẳng lên hơi buông xuống: "Yên tâm đi!”

“Bổn vương không phải người như vậy!” Triệu Đại Đao tỏ vẻ không tin: "Ta không tin!”

"Muốn làm được việc lớn thì phải đưa ra lựa chọn. Một mặt phải tình cảm, một mặt phải tàn nhẫn!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.