Khóe môi Hạ Thiên hiện lên một nụ cười mỉa mai: “Bổn vương cái gì?”
Lão Đao rụt cổ lại, không nói những lời cay nghiệt nữa: “Thế nhân đều truyền rằng hoàng đế không yêu thương Hoang Châu Vương nên mới sung quân đến Hoang Châu để chịu chết!”
“Điểm này, thế nhân nói đúng, đúng là hoàng đế muốn ngươi chết.” Hạ Thiên không có ý kiến: “Tiếp tục nói!”
Lão Đao tiếp tục nói: “Thế nhân đều truyền rằng cha mẹ sinh con trời sinh tính, cửu hoàng tử trời sinh ngu dại.”
“Kết quả, thế nhân đã sai lầm rồi.”
“Chẳng những ngài không ngu dại mà ở trên đường còn kết giao với nhiều thánh nhân, được thánh ngôn và vương đạo bá ngôn tương trợ, mỹ danh truyền thiên hạ, nào có ngu dại gì chứ?”
“Vương gia đang đứng trước mặt Lão Đao ta nào có ngu đại gì?”
“Đúng là lời đồn đã hãm hại thành Hoang Châu của ta rồi!”
Lão Đao đau đớn nói.
Hạ Thiên tò mò: “Tại sao những tin đồn này lại làm hại thành Hoang Châu?”
Lão Đao oán hận nói: “Bởi vì lời đồn này mà bọn ta luôn cho rằng ngươi sẽ không thể sống sót đến thành Hoang Châu, cho nên bọn ta chưa bao giờ để tâm
đến việc ngươi vào Hoang Châu.”
“Vừa rồi sau khi nhìn thấy thực lực của vương phủ Hoang Châu, ta cảm thấy... nếu muốn ngăn cản ngươi tiến vào Hoang Châu là cực kỳ khó khăn!”
Hạ Thiên nheo mắt: “Thiên hạ bốn phương, không phải của riêng ai, bờ cõi tứ bề, không phải thuộc về riêng ail”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3415819/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.