Chương trước
Chương sau
“Thần Long!”

Trong mắt A Đan hiện lên một tia sợ hãi, đưa tay vào lồng ngực trống rỗng của mình nhưng không tìm thấy cái gì cả!

Vào lúc này, nàng ta mới nhớ tới, thứ tốt của tộc Bích Nhãn đã giao cho Hoang Châu Vương Hạ Thiên rồi!

Một con dao găm sắc nhọn nổi lên từ trong lòng bàn tay nàng ta, dồn khí đan điền và chuẩn bị đại chiến bất cứ lúc nào!

Thần Long, xem ra thật đáng sợt

Lúc này, Tân Hồng Y không tự chủ được bảo vệ trước người Hạ Thiên. Triệu Tử Thường có chút kinh ngạc!

Lão yêu nữ này thật lòng muốn bảo vệ vương gia sao?

Nhưng mà hắn ta cũng không nói gì cả, cùng Tân Hồng Y một trái một phải bảo vệ Vương gia nhà mình.

Trong bóng tối, nhóm thiếu niên tàng kiếm đã bảo vệ xung quanh Hạ Thiên, âm thầm móc cung nỏ ra, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

“Rào rào rào..."

Chỉ thấy cái đầu hung dữ nhô lên khỏi mặt nước ít nhất cũng to bằng một cái cối xay, đó là một cái đầu mãng xà khổng lồ.



Một đôi mắt xanh khổng lồ giống như những chiếc đèn lồng, chứa đầy sát khí.

Điều đặc biệt nhất là trên đầu con mãng xà có một chiếc sừng ngắn màu xanh lục, dưới ánh sáng của hang động, nó phát ra thứ ánh sáng xanh nhạt khiến nó trông rất hung hãn và nham hiểm.

Đó là một cái độc sừng.

Nhìn xuống phía dưới, dưới chiếc sừng đơn lẻ, vảy rắn màu xanh bao phủ toàn bộ cơ thể mãng xà bắt đầu từ đầu nó.

Những chiếc vảy trên cơ thể nó lấp lánh ánh sáng lạnh như kim loại và trông rất cứng rắn.

Tuy nhiên, điều khiến Hạ Thiên chú ý nhất chính là... dưới bụng con mãng xà, có hai móng vuốt giống như móng vuốt đại bàng, tuy rất ngắn nhưng lại tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, cảm giác rất sắc bén.

“Xi, xì..."

Trong miệng mãng xà một sừng phun ra xà tín màu đỏ tươi, đôi mắt xanh tràn đầy ánh sáng hung ác, nó bơi ra khỏi đầm nước, lộ ra toàn bộ cơ thể dài khoảng mười lăm mét.

To và dài.

Nhất định có thể một ngụm nuốt một người.



Lúc này.

“Xi,xi..."

Con mãng xà một sừng bơi đến trước mặt Hạ Thiên, cách nhau khoảng mười mét thì tạo thành một ngọn núi mãng xà.

Mãng xà một sừng đứng giữa, từ trên cao nhìn xuống phun ra xà tín khiến mọi người khiếp sợ.

Tần Hồng Y đã rút thanh kiếm sắc bén của mình ra, chân khí cảnh giới Tông Sư vận chuyển toàn thân, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào: "Hoang Châu Vương, con mãng xà khổng lồ này có kích thước thật lớn, huyết mạch uy áp, sức mạnh của nó đã đạt tới cảnh giới Tông Sư!"

“Ngươi rút lui trước đi, ta sẽ tới đánh nhau với nó!”

Hạ Thiên lắc đầu: "Không!"

“Đây không phải quái mãng!”

"Đây là một cự mãng đã hóa giao, có thể gọi là mãng giao, trí tuệ không hề yếu, ngươi có thể làm được không?"

Tần Hồng Y tự tin cười: "Đương nhiên rồi!” “Bất lão hồi xuân công của bổn tông, không sợ độc!” “Một con súc sinh mà thôi, nhất định phải thắng!”

"Tuy nhiên, trước trận chiến, bổn tông muốn hỏi ngươi một lần nữa... Hoang Châu Vương, ngươi thật sự không biết chữ viết kỳ lạ đó sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.