Chương trước
Chương sau
Lúc này, A Đan nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên hỏi: “Bên trong có gì?”

Hạ Thiên cười khôi ngô đầy quyến rũ: “Tại sao ngươi không tự quay đầu lại nhìn?”

A Đan vẫn cười yêu kiều: “Vì ta không dám đưa lưng về phía ngươi.”

“Cũng không dám đưa lưng về phía tiền bối Hồng Ma.”

Biệt danh của Tần Hồng Y trên giang hồ là Hồng Ma.

Tần Hồng Y nhìn sâu vào mắt A Đan: “Quả nhiên ngươi là đồ đệ của nàng ấy.”

A Đan nở nụ cười lấy lòng: “Tiền bối Hồng Ma, sư phụ ta vẫn thường nhắc tới ngài.”

“Nàng ấy nói, nếu là bạn thì chắc chắn ngài là người tốt nhất trong giang hồ.” “Nếu là địch thì chắc chắn ngài là người khó đối phó nhất trong giang hồ.” “9?”

Tân Hồng Y ngạc nhiên: “Tại sao sư phụ ngươi lại nói như vậy?”

A Đan cười pha lẫn đôi chút e ngại: “Sư phụ nói, ác quỷ có hai mặt!”

“Ngài cũng vậy!”

“Ha ha ha...”

Đôi mắt đẹp của Tần Hồng Y trở nên lạnh lẽo: “Hóa ra nàng ấy nghĩ về ta như

vậy. “Uổng công ta coi nàng ta là bạn!”

“Có điều ta cũng thấy sư phụ ngươi không phải hạng tốt đẹp gì nên mới coi nàng ta là bạn.”



A Đan không hề để tâm: “Chắc chắn ta sẽ chuyển lại lời Hồng Ma tiền bối vừa nói tới tai sư phụ.”

Tần Hồng Y: “Yên tâm! Nể mặt sư phụ ngươi, ta sẽ không đánh lén ngươi sau lưng.”

“Huống chỉ, bản tông muốn giết ngươi... Lại còn cần phải đánh lén hay sao?” A Đan cúi người, để lộ vóc dáng xinh đẹp trước mắt bọn Hạ Thiên.

Tần Hồng Y nheo mắt lại, nhắc nhở: “Hoang Châu vương, sư phụ nàng ta chính là Hoa Thắng Nam của Hợp Hoan phái!”

“Một quái thai thích cả nam lẫn nữ.”

“Nếu như sau này, sư phụ nàng ta gặp được ngươi, chắc chắn sẽ muốn ngủ với ngươi.”

“Ngươi nhất định phải hạ đòn sát thủ, tuyệt đối không được để nàng ta mê hoặc.”

“Nếu không, ngươi sẽ mãi mãi quỳ gối dưới váy nàng ta, không thể tự kiềm chế được.”

“Nữ nhân đó sẽ lừa mất thân thể của ngươi.” “Sau đó sẽ lừa tiếp thân thể của Vương phi của ngươi.” “Lừa sạch tiền của ngươi.”

“Sau đó, biến Hoang Châu vương thành con rối của nàng ta, trở thành người tình mà nàng ta không cần phải chịu trách nhiệm.”

Hạ Thiên không thay đổi sắc mặt: “Cảm ơn Hồng Y tiền bối nhắc nhở!”

“Bản vương biết rất rõ nữ nhân trời sinh đã biết lừa dối người khác, nữ nhân càng đẹp thì lại càng giỏi lừa dối.”

Tần Hồng Y rất vui mừng: “Đúng vậy, trên đời này có nhiều anh hùng nhưng hầu như không có ai có thể qua được ải mỹ nhân.”

“Trên đời này, hồng nhan rất họa thủy.”



Nói đến đây, Tân Hồng Y nhớ tới Tần quý phi: “Như Hạ đế đấy, rõ ràng là bậc đế vương nuôi chí lớn nhưng lại không qua nổi ải mỹ nhân nào đó.”

“A Đan, khôi phục bộ mặt thật, quay người lại đi tìm kho báu đi.” “Được thôi”

A Đan nghe lời vẩy một lọ nước thuốc lên tóc.

Lập tức, tóc nàng ta từ chuyển từ đỏ sang trắng, thật thần kỳ.

A Đan tóc trắng lại càng xinh đẹp hơn.

Tân Hồng Y sực hiểu ra: “Hóa ra ngươi là người của Mị tộc.” “Chẳng trách ngươi lại có mị thể bẩm sinh.”

“Chẳng trách sư phụ ngươi lại nhận ngươi làm đồ đệ.”

A Đan nghiêm túc chắp tay hành lễ: “Hồng Ma tiền bối, xin tuân thủ hứa hẹn, không ra tay với A Đan."

Tần Hồng Y gật đầu: “Yên tâm đi!”

A Đan vẫn không xoay người đi.

Bóng dáng thướt tha như rắn nước của nàng ta hướng về phía Hạ Thiên: “Nếu như Hoang Châu vương muốn thân thể của A Đan thì A Đan có thể phục vụ bất cứ lúc nào.”

Hạ Thiên nghiêm mặt: “Bản vương không có hứng thú với ngươi.”

“Ha ha ha...”

A Đan cúi đầu cười khẽ, để lộ bầu ngực trắng ngần: “Vương gia, sư phụ nhà ta rất hứng thú với Vương gia đấy.”

“Nếu không phải Hạ đế cấm túc bách gia ở đế đô thì lão nhân gia nàng đã tới đây lâu rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.