Đúng lúc này, giọng nói của Tư Mã Lan truyền đến: “Cao phó thống lĩnh, ngươi làm sao thế?”
Cao Phi bỗng mở mắt ra, ánh nắng làm mắt hắn ta đau nhói.
Hắn ta không muốn mặc vương bào của Vương gia nữa. Bởi vì đầu óc của hắn ta không xứng.
Hóa ra những áp lực này luôn đè lên vai Vương gia. Nếu không đổi vị trí suy xét, hắn ta thật sự không biết nỗi khổ của Vương gia.
Nếu là hắn ta, ngay cả Hoang Châu cũng không dám tiến vào.
Cao Phi lấy khăn tay ra, lau mồ hôi lạnh trên trán, nghiêm túc nói: “Chư vị, bây giờ ta mới biết, vương bào của Vương gia không dễ mặc. Nó quá nặng. Vì giấc mộng thế ngoại đào nguyên kia của chúng ta, Vương gia thật sự quá vất vả rồi. Cuộc đời này Cao Phi ta có thể đi theo ngài ấy chết không hối tiếc.”
Mọi người đều sửng sốt. Ai cũng không biết ban nãy Cao Phi đã trải qua quá trình tâm lý như thế nào?
“Ha ha ha..."
Cao Phi nhìn hang động tối om ở sườn núi: “Đừng ai hỏi gì cả, dù có hỏi ta cũng chẳng biết phải diễn tả thế nào? Còn ai muốn cảm nhận, cần phải mặc vương bào này vào mới biết được. Tương lai mọi người đều sẽ có cơ hội.”
Mọi người đều không hỏi gì nữa.
Bên cạnh, Vô Diện Nhân ôm kiếm trong lòng, cảm thán sâu sắc. Quả nhiên bảo người khác đổi vị trí suy xét là một cách hay để tăng thêm sự thấu hiểu giữa người với người.
Nếu nói Vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396593/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.