Hạ Thiên nheo mắt hỏi: “Quái nhân đó phát minh ra từ mới gì?”
Tần Hồng Y nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, nghiêm túc nói: “Sư phụ ta nói quái nhân đó có câu thiên ngoài miệng... Con rùa lông!”
“Nhưng, con rùa không có lông mà?”
“Năm đó, sau khi ra khỏi Tắc Hạ Học Cung, hàng trăm học phái đã bắt trăm con rùa để tiến hành nghiên cứu,
nhưng không phát hiện ra con rùa có lông ở chỗ nào.”
“Hoang Châu Vương, ngài biết con rùa lông có nghĩa là gì không?”
Hạ Thiên chấn động!
Con rùa lông?
Hắn ngập ngừng, cuối cùng vẫn giải thích: “Quái nhân đó chỉ nói nửa câu, câu hoàn chỉnh là con rùa lông thỏ sừng.”
Tư Mã Lan ngẩn người một lát, sau đó hỏi: “Thỏ cũng không có sừng mà?”
Hạ Thiên nhìn về phía trước, thấy trại chủ tộc Bích Nhãn càng lúc càng đến gần: “Ý của quái nhân đó là... ông ta rất nhàm chán!”
Vì vậy mới tưởng tượng con rùa có lông, con thỏ có sừng mới thú vị!
Hạ Thiên thề, nhất định phải tìm hiểu thân phận của quái nhân đó.
Mọi người hiểu ra. Hóa ra con rùa lông là có ý này!
Lúc này, mười trại chủ Bích Nhãn cách trại quân tường gỗ chỉ có ba mươi bước!
Hạ Thiên rút đao chiến ra.
“Ha ha ha...”
Mười trại chủ của tộc Bích Nhãn giơ thanh đao lớn trong tay lên, nhìn Tư Mã Lan xinh đẹp như tiên nữ trên trại quân, lập tức vọt tới: “Nữ tử người Hán xinh đẹp, đến đây sa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396585/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.