Lúc này.
Tân Hồng Y vẫn không nhịn được hỏi: “Hoang Châu Vương, quân trại của chúng ta đóng quân ở đây, nếu quái vật đào hầm tấn công đến đây... chẳng phải chúng ta sẽ gặp nguy hiểm sao?”
“Ha ha ha...”
Hạ Thiên bật cười, hai mắt tỏa sáng: “Lúc chúng ta dựng quân trại, người của chúng ta đã kiểm tra kỹ lưỡng, phía dưới không có lỗ hổng hay hố sâu nào cả.”
“Ta đã sớm tính đến chuyện kẻ thù đánh lén từ dưới dất, nên đã có sắp xếp từ lâu.”
“Bổn vương đảm bảo, nếu con quái vật lục quang kia dám tấn công từ dưới lòng đất, nó sẽ gặp nguy hiểm hơn nhiều so với tấn công quân trại trên mặt đất.”
Đôi mät đẹp của Tân Hồng Y sáng lên, nàng ta lẩm bẩm: “Trí tuệ thánh nhân, quả thật có thể tính toán không bỏ sót một chút nào sao?”
Hạ Thiên không trả lời: “Bạch tổng quản!”
Tiểu Bạch tuấn tú xuất hiện: “Có!”
“Vương gia, người có gì dặn dò?”
Hạ Thiên nở nụ cười ôn hòa: “Mọi người đều bị quái vật dọa sợ rồi, buổi tối nhất định sẽ không ngủ được”
“Vậy lấy lầu trại tổ chức hoạt động đi!” Tiểu Bạch tò mò hỏi: “Hoạt động gì?” Vẻ mặt Hạ Thiên rất nghiêm túc: “Kể khổi”
Tất cả mọi người đều không hiểu nổi: “Vương gia, kể khổ cái gì?”
Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Để mọi người kể lại những đau khổ mà họ phải chịu đựng trước khi vào phủ Hoang Châu Vương.”
Lần này.
Đến cả người thông minh như Tư Mã Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396569/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.