Chương trước
Chương sau
Đế đô Đại Hạ.

Ngự Thư Phòng.

Lý Kiếm chắp tay nói: “Bệ hạ, hiện tại Thống đốc Thanh Châu Diệp Phàm đã chết, phó thống lĩnh Tào Báo đã chết, Thanh Châu như rắn mất đầu!”

“Cử hiền bất tị thân*, ta đề cử nghĩa tử Lý Phi của ta làm thống lĩnh Thanh Châu!”

*Nghĩa là đề cao người có tài có đức mà không né tránh người thân

Hạ đế chuyển sự chú ý sang Tư Mã Kiếm: "Tả thừa tướng nghĩ thế nào?"

Tư Mã Kiếm suy nghĩ một chút: "Thần thấy không thích hợp!"

"Lý Phi còn trẻ, lý lịch không đủ, nếu đảm nhận chức thống đốc Thanh Châu, trên triều sẽ cho rằng Lý Thượng thư vì có lòng riêng mới bổ nhiệm, sẽ công kích ông ta."

"Cho nên, để tránh cho việc Lý Thượng thư mới nhậm chức mà bị công kích thần cho rằng chúng ta nên thảo luận lại vấn đề chọn người làm thống đốc cho Thanh Châu này!"

Lý Kiếm không vui trừng mắt với Tư Mã Kiếm! Lúc này.

Hữu thừa tướng Tào Uy há hốc miệng, hai mắt đỏ bừng trừng Tư Mã Kiếm như thể muốn ăn thịt người: “Bệ hạ, thần muốn kiện Tả tướng Tư Mã Kiếm đã hại chết con trai của thần!”

Tư Mã Kiếm không hề ngạc nhiên chút nào, vẻ mặt vẫn bình tĩnh thản nhiên.

"Hữu thừa tướng, hai con trai của ngươi Tào Báo và Tào Mã đều chết dưới tay ma nữ học phái Tung Hoành, ngươi kiện ta làm cái gì?"

Hữu tướng Tào Uy u ám mặt mày nói: “Tư Mã Kiếm, ta nhận được tin người giết con trai ta không phải là ma nữ của học phái Tung Hoành mà là người khác?”



Vẻ mặt Tư Mã Kiếm bất đắc dĩ: "Dù sao cũng không phải tai"

Tào Uy nhảy dựng lên, hét lớn: "Chính là ngươi!"

Tư Mã Kiếm không có chút kinh ngạc nào: "Chứng cứ đâu?"

Tào Uy rất lưu manh: "Không có!" Tư Mã Kiếm khịt mũi coi thường: "Ngươi không có cơ sở hay bằng chứng còn vu khống ta trước mặt bệ hạ, ngươi muốn làm gì?"

Tào Uy liếc qua Hạ đế: “Tối qua ta nằm mơ, hai đứa nhỏ đã báo mộng cho ta nói là do Tư Mã Kiếm làm.”

Dù sao chỉ cần Tào Uy không thuận lợi thì chắc chắn là do Tư Mã Kiếm làm ra.

Tư Mã Kiếm buông tay nói: "Bệ hạ, hữu tướng Tào Uy vì cái chết của con trai mình mà đau lòng quá độ, thất lễ trước mặt ngài, thần cho rằng tạm thời ông ta không thích hợp để xử lý quốc sự, xin bệ hạ ân chuẩn!”

Tào Uy tức giận nói: "Ta không cói"

"Tư Mã Kiếm, ngươi quả nhiên ác độc, đầu tiên là giết con trai của ta để khiêu khích ta, sau đó lại lấy cớ thất lễ trước mặt bệ hạ để phế truất ta, ngươi đừng hòng!"

"Bệ hạ à!"

Tào Uy quỳ xuống trước mặt Hạ đế: “Hai đứa con trai của †a đều chết rồi!”

“Là Tư Mã Kiếm làm”

Hạ đế đau đầu không thôi, chuyển sự chú ý sang Lý Kiếm: "Lý Thượng thư nói thử xem?"

Lý Kiếm lạnh lùng nói: “Thần thấy tả thừa tướng Tư Mã Kiếm bạo ngược chuyên quyền, lợi dụng hữu tướng Tào Uy đang đau khổ vì mất con trai mà dậu đổ bìm leo, còn muốn loại trừ đồng liêu!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.