“Hoang Châu Vương ghét cái ác như kẻ thù, hào phóng hào sảng, nếu có thể làm chủ Hoang Châu, với Hoang Châu mà nói thì chưa chắc không phải chuyện tốt!”
“Ha ha...”
Tiếng cười của Hạ Thiên vang lên sau lưng nàng ta: “Ta cũng hy vọng là thế. Hoang Châu Vương sau khi làm chủ Hoang Châu có thể giúp người Hoang Châu sống tốt hơn!”
“Nhưng ta cần Tô Gia trại hỗ trợi”
Tô Kỳ cười nhạt: “Nào dám không tuân mệnh?”
“Tô Đại Cát, dẫn mấy chiến sĩ truyền tin dọc đường. Cứ nói chúng ta dẫn Hoang Châu Vương về phía núi ác thường xuyên
xuất hiện thần long, Hoang Châu Vương ắt không sống được!”
“Bảo bọn họ đừng chặn giết dọc đường, chờ đợi tin Hoang Châu Vương chết là được!”
“Vâng!”
Một tráng hán mặc áo da thú lĩnh mệnh rời đi.
Hạ Thiên rất tán thưởng nàng ta, nói: “Tô Kỳ tiểu thư quả nhiên là một người thông minh khéo léo.”
“Nhờ vậy, ngươi dẫn vương phủ Hoang Châu ta vào Hoang Châu sẽ không bị người của Hoang Châu coi là phản đồ!”
“Mà đoàn xe của ta cũng có thể loại bỏ rắc rối dọc đường!”
“Tiểu Bạch, lại đưa thêm cho Tô Gia trại một xe lương thực!"
“Vâng!” Tiểu Bạch lĩnh mệnh!
Tô Kỳ không chối từ: “Nếu vương gia đã tặng, Tô Kỳ xin nhận!”
Hạ Thiên nhìn thiếu nữ oai hùng này: “Không cần khách sáo!"
“Khi nào tới giúp ta?” “Khi nào vương gia có thể sống đi vào thành Hoang Châu.”
Hạ Thiên thấy hơi bất đắc dĩ: “Người đâu, dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396528/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.