Nho sinh trung niên còn chưa kịp phản ứng đã cảm giác được một cái chân đá mạnh vào bụng ông ta!
Thế là ông ta bay ra ngoài!
Bay ngược về sau, tiếp đất với tư thế chụp ếch, hàm răng đập xuống đất, vỡ nát.
“A... Đau quá!”
Miệng của nho sinh trung niên đầy máu tươi, la hét thảm thiết.
Triệu Tử Thường nhàm chán thu chân lại: “Vương gia, đây chỉ là một kẻ nhát gan nói linh tinh mà thôi!”
Sau đó, hắn ta quát lớn: “Nhìn thấy Vương gia nhà ta đích thân tới, vì sao không quỳ?”
Nho sinh trung niên vùng vẫy đứng lên, cả người run rẩy, miệng đầy máu, quỳ xuống đất: “Thảo dân Tào Lục bái kiến Hoang Châu Vương!”
Hạ Thiên không thấy bất ngờ: “Ngươi là người cùng tộc của hữu thừa tướng Tào Uy?”
Tào Lục gật đầu lia lịa: “Vâng!”
“Vương gia, coi như ngài nể mặt mũi Thái tử, tha mạng cho tiểu nhân đi!”
Hạ Thiên nhíu mày lại: “Ta nể mặt mũi Thái tử?”
Nho sinh trung niên thăm dò: “Vậy nể mặt mũi hữu thừa tướng?”
“Ha ha ha...”
Hạ Thiên suýt nữa cười ra nước mắt: “Thái tử và hữa thừa tướng cho ngươi tới giết ta, mà ngươi lại bảo ta nể mặt mũi bọn họ tha cho ngươi, ngươi nghĩ hay thật đấy!”
“Ngươi cảm thấy ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”
Ánh mắt nho sinh trung niên tối sầm lại, gào khóc nói: “Chắc là không!”
“Nhưng mà, Hoang Châu Vương điện hạ, ta là gia thần của Tào Uy, cũng là phụ tá của Thái tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396524/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.