“Vương gia của các ngươi đúng là làm bừa mà”
“Xem ra hắn cũng giống tám người ca ca, chí lớn nhưng tài mọn, mặc dù dáng dấp đẹp hơn tám ca ca nhưng là đẹp mã mà vô dụng.”
Nói đến đây, Tân Hồng Y thắc mắc: “Lẽ nào là đầu óc tên này quá ngu dốt, dù có bị Quái tiên sinh đánh vào đầu hai lần cũng chẳng thông minh lên được bao nhiêu.”
“Chỉ ngộ ra được một câu thánh ngôn và một câu vương đạo bá ngôn là hết rồi à?”
Ánh mắt Tần Hồng Y phức tạp: “Rốt cuộc Quái tiên sinh đi đâu rồi?”
Nếu như tìm ra được ông ấy thì chắc chẳn có thể phá giải được bí mật về địa cung.
Tàng Cửu ngồi bên trợn mắt nhìn nàng ta: “Lão yêu nữ, ngươi mới là đồ đần!”
“Cả nhà ngươi đều đần!”
“Với trí tuệ phổ thông của ngươi thì sao mà hiểu được dụng ý của sư phụ ta chứ?”
Mắt Tân Hồng Y bốc lửa giận: “Bản tông vĩnh viễn không già. “Không, ngươi già!”
Tân Hồng Y phẫn nộ nhảm mắt lại, lẳng lặng nghe động tĩnh bên ngoài xe ngựa.
Tiếng Hoang Châu Vương hô khẩu lệnh vẫn còn vọng lại từ đằng xa: “Nào, học theo nhịp thở của ta, vừa chạy vừa duy trì nhịp thở, một hai một, một thở ra ba hít vào, ba giây hít thở...”
Tân Hồng Y sợ điếng người!
Đây chẳng phải là khẩu quyết Bất Lão Hồi Xuân Công hay sao?
Lẽ nào tên phế vật Hoang Châu Vương này muốn dạy cách hít thở trong Bất Lão Hồi Xuân Công cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396476/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.