Hạ Thiên mở chiến giáp của Tào Mã và lấy ra một tấm lệnh bài có khắc một chữ "Thanh' trên đó.
Đây là lệnh bài thân phận của quân Thanh Châu.
Nhìn bộ giáp đen, hắn đã đoán được nhưng trong lòng vẫn nặng tru.
Thiên hạ này đầy rẫy những tên cướp độc ác, nhưng thay vì tiêu diệt kẻ cướp, bọn họ lại giả làm kẻ cướp và đến giết hắn.
Rốt cuộc đây là thói đời gì vậy?
Thiên hạ này, rốt cuộc cai quản như thế nào vậy?
Người cha hoàng đế của hắn mỗi ngày đều so sánh mình với minh quân, dường như ngày nào cũng lo lắng cho đất nước và con dân, nhưng tại sao ở Đại Hoang Châu lại để mặc cho đế quốc Thiên Lang khinh nhờn, còn con dân lại bị người ta bắt làm nô lệ giống như cừu hai chân mà không dám lên tiếng?
Chẳng lẽ ông ta thật sự là một bậc đế vương tốt muốn dốc sức vì nước sao?
Ông ta thực sự quan tâm đến con dân Đại Hạ sao?
Nếu như Đại Hạ ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, kinh tế suy thoái, người chết khắp nơi, mặc người ức hiếp được coi là thời hưng thịnh, vậy Hạ Thiên hắn thà bị mù còn hơn nhìn thấy.
Nhưng thời đại thịnh vượng không phải như thế này!
Thịnh vượng thì phải có nhà để ở, có quần áo để mặc, có cơm ăn, người có nụ cười...
Đột nhiên.
Trong lòng Hạ Thiên nảy sinh chút cảm xúc.
Hạ Thiên nhảy lên xe ngựa bên cạnh, hắn kéo tâm vải lụa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396413/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.