Lúc này trong Ngự thư phòng vô cùng yên tĩnh, như thể ngay cả bầu không khí cũng bị đóng băng.
Hoàng đế không lên tiếng, ai dám thở mạnh cơ chứ? Cứ thế Hoàng đế dùng vẻ mặt chế giễu nhìn chăm chăm Tào Uy, trong mắt không hề có cảm xúc, chỉ đợi ông ta mở miệng.
Trán Tào Uy toát mồ hôi hột, nhiệt độ rất thấp giống như. băng giá ngoài cửa.
Lúc này ông ta cảm thấy Hoàng đế không khác gì ác long muốn ăn thịt người, nhìn chòng chọc ông ta. Trong lòng ông †a hơi hoảng hốt, áp lực như núi đè.
Tào Uy căn răng, cười lấy lòng không khác gì chó cỏ đói bụng ở trong phủ Tả tướng: “Bệ hạ, chí hướng Thánh nhân này không phải là Thánh nhân thì không thể lập, lời nói ra đủ để chấn động trời đất trở thành Thánh sư của người có trí thức trong thiên hạ.”
“Thần to gan suy đoán, chí hướng Thánh nhân này là do bệ hạ lập.” Nói đến đây Tào Uy nghiêm túc cúi người: “Chúc mừng bệ hạ! Chúc mừng bệ hạ đã lên đến vị trí Thánh nhân.”
Ông ta nói rất nghiêm túc.
“Ha ha ha...” Hạ đế sửng sốt, vẻ chế giễu trên mặt đã biến mất, liên tục cười lớn.
Trong lòng Tư Mã Kiếm, Lý Kiếm và Ngụy công công đều thầm phỉ nhổ: “Vô liêm sỉ”
“Không biết xấu hổ”
Một lát sau, Hạ đế ngừng cười, vẻ mặt dịu đi rất nhiều: “Lão già, ông đoán không ra thì cứ nói đoán không ra, cần gì phải nịnh nọt cơ chứ? Trẫm không hề có chí hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396396/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.