Triệu Tử Thường thật thà mỉm cười, sau đó quay người gọi: “Triệu Tử Anh, Vương gia đã đồng ý để chúng ta gia nhập phủ Hoang Châu Vương! Mau ra đây!”
Lúc này, trong đám cỏ dại ven đường có một tiểu cô nương mặc áo bông hình hoa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. đứng dậy, trông rất ngốc nghếch đáng yêu!
“Đại ca, có thật không?”
Tiểu cô nương quan sát Hạ Thiên, đôi mắt to trò đầy vẻ hiếu kỳ: “Đại ca, trông còn nhỏ tuổi hơn huynh, thật sự là Vương gia đã giết ác phỉ của núi Nhị Long sao?”
“Không phải kẻ lừa đảo chứ?”
“Ha ha ha..."
Mọi người bật cười, bị sự đáng yêu ngốc nghếch này làm mềm lòng!
Vẻ mặt Triệu Tử Thường đầy xấu hổ, bước đi nhanh như bay, trong chốc lát, hắn ta đã bế cô nhóc đáng yêu này đến trước mặt Hạ Thiên: “Vương gia, Tử Anh không hiểu biết, xin 'Vương gia đừng trách tội!”
Hạ Thiên vươn bàn tay ra nhéo vào khuôn mặt nhỏ nhản của Triệu Tử Anh, xúc cảm rất dễ chịu: “Bổn vương là người bụng dạ hẹp hòi vậy sao?”
Triệu Tử Anh bị đau, oán giận giấy giụa: “Ngài thật là!”
“Chỉ vì ta nghi ngờ ngài không phải Vương gia mà ngài liền nhéo mặt của tai”
“A ha ha ha..." Mọi người lại bật cười một trận. Triệu Tử Thường cũng cười lớn!
Tuy rằng Vương gia còn trẻ, nhưng là người có chí lớn, có dũng khí hơn người, là người xứng đáng để hẳn ta đi theo.
Hơn nữa.
Hắn ta cảm thấy rất thoải mái khi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396358/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.