Hạ Thiên không tỏ ý kiến, có hơi kinh ngạc: “Ngươi nghĩ thế nào?”
Vẻ mặt Triệu Tử Thường rất kiên định: “Nhất định là như vậy!
“Cho nên, ta biết Vương gia không chỉ hận bọn ác phỉ mà còn hận bọn ác binh đã cấu kết với thổ phỉ gieo tai họa cho người lương thiện.”
Hạ Thiên trầm ngâm hỏi: “Ngươi nhớ rõ tất cả đặc điểm của đám quan binh đó à?”
“Vâng!”
“Thủ lĩnh của đám quan binh đó tên là Tả Ngạn, sau tai trái của hắn ta có một vết bớt màu đỏ, trông giống như một con rắn độc. Vương gia đã hủy mặt của hắn ta nhưng không hủy tai, Tử Thường vẫn có thể nhận ra.”
Triệu Tử Thường thấy Hạ Thiên cau mày, vội vàng nói: “Vương gia không cần lo lắng, ta đã dùng vôi và đao nhỏ, giả vờ trút giận để loại bỏ đặc điểm này!”
Lần này Hạ Thiên thật sự phải nhìn đại hán này bằng cặp mắt khác!
“Tại sao ngươi lại hủy đặc điểm của Tả Ngạn?”
Triệu Tử Thường ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Hạ Thiên: “Vương gia, người đã hủy đi khuôn mặt của đám ác binh đó, trộn lẫn đầu của bọn chúng vào đầu của đám ác phỉ núi Nhị Long, chính là không muốn để người khác biết bọn họ là quan binh, đúng không?”
“Tử Thường biết được suy nghĩ của Vương gia, cũng ngưỡng mộ lòng muốn giết ác phỉ của Vương gia, cho nên đương nhiên phải giúp Vương gia loại bỏ mối tai họa tiềm ẩn này.
“Người tốt trên thế giới này nên đáng được giúp đỡ.”
“Kẻ ác nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-long-doat-vi-tuyet-the-thai-tu/3396355/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.