Có lẽ là đón về, xây miếu cung phụng chăng?”
Tịch Linh nghe câu trả lời như nói đùa của hắn nói đến bật cười: “ nàng sẽ không về đâu, đừng tốn công xây miếu”
Hắn nhìn Tịch Linh thuận mắt hơn nhiều, nàng ta thực sự là kẻ ở vạn năm trước, lớn hơn Phong Ly không biết bao nhiêu kiếp. Phong Ly sẽ không thích một lão bà bà như nàng ta.
“ Tịch Linh, nếu muốn ta bao che cho ngươi, ngươi phải biết một quyển sách nói rõ tường tận cho ta về ngươi”
Tịch Linh nghiêng đầu: “ Ta có thể giữ một số bí mật của Hồng Triều chứ?”
“ có thể”
Ngày hôm sau, Sương Ngọc thực sự nhận được một quyển sách, bên trong nói về thương thế của nàng, thần nữ và hộ thần vẫn diệt, lí do nàng vẫn còn sống được đến bây giờ đại khái là vì công đức ngày xưa...
Hắn cuối cùng cũng đồng ý không soi xét Tịch Linh, nàng không cần hắn cung kính, chỉ cần Sương Ngọc không phóng khí lạnh, dẹp sát ý với nàng thì Tịch Linh đã tạ ơn trời đất.
Ngày hôm sau hắn công bố với mấy vị trưởng lão kia quang minh chính đại giữ nàng lại làm khách.
Chuyện không ngờ chính là...Tịch Linh đồng ý.
Đại khái nguyên văn của Sương Ngọc chính là: “ Cô cũng là người của quân đoàn, để có được tin tức của thần nữ, cô chắc chắn sẽ có một ngày bị bại lộ, biết vì sao không? Vì một kẻ phàm nhân từng làm khách ở Điện Thừa Tô không có thân thế, vì Trạch Linh tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-linh/2881670/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.