Tịch Linh chờ đợi cảm giác đè ép bởi truyền tống trận khổng lồ kia trôi đi mới chầm chậm mở mắt nhìn xung quanh. Khí tức cường đại vô ý phả vào thực sự khiến người ta cảm thấy áp lực. Cách một cách cửa đồng to lớn thế kia vẫn còn cảm thấy áp bách, xem ra chuyện này định sẵn nàng sẽ khó lành lặn trở về.
“ A...!!”
Nàng dùng tay đẩy mạnh cánh cửa đồng cũ kĩ to lớn trước mắt ra, thực sự rất nặng...Tịch Linh chỉ đành nghiến chặt răng, dùng sức của một tiểu phế nhân như nàng đẩy cửa, dịch cả thân người cũng chỉ đẩy ra được một chút đủ để kẻ mỏng manh như nàng lọt vào bên trong.
Bên trong tối đen đến cả năm ngón tay cũng không thấy. Đi được 3 bước, một tiếng rầm lớn phát ra ngay đằng sau lưng, Tịch Linh không nhìn cũng biết cách cửa khổng lồ kia đã trực tiếp đóng lại, nhốt nàng ở đây.
Như nàng mở nó ra cũng dùng hết xương máu cũng chỉ mở ra được một chút, vậy mà nó còn tự động đóng lại nhẹ nhàng như thế, thực sự là không có lương tâm mà.
“...”
Mọi thứ trước mắt nàng dần dần hiện hữu ra, Tịch Linh khẽ nhăn mày: “ Khống linh cổ trận?”
“...”
Thực sự tàn bạo thế sao?
Khống linh cổ trận không ngừng thu lấy linh lực, thần lực, pháp lực, trực tiếp chuyển thành lực lượng cho tu bổ trận pháp, bị chính lực lượng của chính mình giết chết tư vị chắc chắn không dễ chịu, nếu khônng như thế thân xác cũng trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-linh/2881641/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.