Tịch Linh ngồi ở đó niệm tịnh liên kinh thanh tỉnh tâm trí cho tất cả bọn họ, nhìn những vết nứt trên khóa độ yêu dần dần biến mất, nàng lại nhớ đến tà vật lúc nãy... Nàng nói thứ đó to bằng một cái thủ phủ cũng không nói quá... Một chuyển động cũng như dời trời lấp biển, sức mạnh kinh hồn, bảo sao Sương Ngọc thận trọng như thế.
“ Ầm!!”
“!”
Phượng Minh giật mình mở mắt ra, xung quanh bọn họ rung động mãnh liệt, Tịch Linh nhìn thẳng vào bóng đen phía trước, tựa như có thứ gì tông vỡ vách đá mà lao đến.
“ Không xong, tà vật bắt đầu phá núi!!”
Khóa và xích vẫn chưa sửa xong, bây giờ phân tâm xem như bỏ mạng. Tịch Linh xoay người rút Hỏa Liêm trường cung ghim trên vách đá ra.
“Phượng Minh, giương cung đi!!”
“ Nó không phải là vũ khí của ta, không nghe lệnh của ta!!”
“ Ta giúp ngươi!! Ta không có linh lực, không thể dùng thần khí!!”
Trong cấp bách, 2 người bọn họ dứng chắn trước 3 người kia, Phượng Minh dùng hết sức lực của mình kéo dây cung, quả nhiên không động tĩnh, Tịch Linh tức khắc quát lớn:
“ Hỏa Liêm, linh trí của ngươi khai mở, trong tình huống nguy cấp lập tức nghe lệnh Phượng Minh, bảo vệ chủ nhân của ngươi đi!!”
Nàng dứt lời, dây dung trong tay hắn lập tức bị kéo căng, Phượng Minh không có thời gian để bất ngờ, hắn kéo cung đến cực hạn, phóng ra bạch hỏa tiễn về phía vách đá đang động đậy kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-linh/2881632/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.