Tịch Linh thoáng im lặng, khi Chân Y nghe việc hồng triều đã kết thúc, trong mắt đục ngầu của nàng ta dần nổi lên tia sáng yếu ớt. Giống như chỉ cần nàng và Cửu Lan còn sống, cô ấy mới có được hy vọng để sống tiếp.
Nhưng mà...
Tịch Linh nắm lấy tay của nàng ta, khẽ lên tiếng: “ Chân Y... Cửu Lan đã chết rồi, trong hồng triều đạo ngục, Huyền Cửu Lan đã chết cùng với Hồng triều, bọn họ đều đã không còn”
Lại Chân Y ngơ ngác, tựa như không hiểu những gì nàng vừa nói. Tịch Linh cũng im lặng nhìn thẳng vào mắt cô ấy, giống như cho Chân Y một đáp án chính xác, cũng cho chính mình một kết quả cuối cùng.
Thiếu nữ ứng long một lần nữa nhìn cho thật kĩ Tịch Linh trước mắt mình, trong đầu nàng ta chợt ong ong lên, công chúa của nàng có một đôi mắt rất đẹp rất đẹp, giống như là chỉ cần nàng một cái chớp mắt, toàn bộ thế giới đều sẽ tồn tại trong đó... Bây giờ đôi mắt đó không giống với trước đây, vẫn trong, vẫn sáng...nhưng hình như đã có thứ gì đó thay đổi.
Lại Chân Y thần người ngã ngồi ra phía sau, không ngừng lắc đầu.
“Không thể nào... không thể nào...”
Tia sáng lúc nãy vụt tắt, như sợi dây đàn căng đến đứt ra, quật đến cả đầu như nổ tung. Chân Y đột nhiên vùng dậy nắm lấy 2 vai của Tịch Linh, lẩm bẩm với nàng như một kẻ điên: “ Công chúa... người đừng lo lắng... ta sẽ đi... sẽ đi tìm Huyền điện hạ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-linh/2881624/chuong-45.html