Chương trước
Chương sau
Hạ Vũ không phải người của thế giới này, mà là xuyên tới từ địa cầu.

Cái bình nhỏ kim loại trong tay hẳn là vật mấu chốt giúp hắn xuyên qua!

Nó là vật tổ truyền nhà hắn.

Có một lần hẳn nhìn chăm chăm vào đáy bình rồi hồn phách bị hút vào trong bình, sau đó hồn phách hẳn bị dẫn đến thế giới này, lúc ấy Hạ Vũ thật sự mới tám tuổi nên bị hồn phách của hẳn đoạt xá.

Từ nay về sau, một Hạ Vũ mới xuất hiện.

Cho nên Hạ Vũ hiện tại mới giỏi tính kế và không có cảm giác tôn kính gì với Hạ Vân Tiêu.

Đối với Hạ Vũ thì Hạ Vân Tiêu căn bản không phải phụ thân hắn, hai bên có thể hợp tác thì cùng làm, không thể hợp tác thì đánh một trận.

Sau khi đến thế giới này, Hạ Vũ đã cẩn thận nghiên cứu cái bình này.

Hản phát hiện nó có tác dụng hấp thu và tỉnh luyện.

Sở dĩ hẳn được Hạ Vân Tiêu nhận định là "Có tiền đồ" cũng vì hắn uống mấy giọt linh thủy ngưng luyện ra từ trong bình.



Nhưng tốc độ cái bình này cô đọng linh khí trong không khí thực sự quá chậm.

Sau này khi đến mười lăm tuổi, thật vất vả Hạ Vũ mới tranh thủ được cơ hội đến quặng mỏ núi Hồng Nhai làm việc rồi chôn cái bình vào giữa khoáng thạch phế phẩm, mục đích là muốn cô đọng linh khí trong những khoáng thạch này.

Thời gian trôi qua tận tám năm, cái bình này quả nhiên không phụ sự mong đợi của hắn mà cô đọng ra đầy một bình linh thủy.

Phải biết rằng, năm đó hắn chỉ uống mấy giọt đã trở thành tài năng xuất chúng trong các thiếu niên cùng thời.

Nếu như uống hết cả bình đầy này thì còn đến mức nào?

Hản vặn nắp bình lại rồi trở về từ trong gió tuyết, trở lại tĩnh thất của mình rồi khóa cửa lại.

Sau khi khoanh chân ngồi vào chỗ, hắn lại lấy bình nhỏ từ túi trữ vật ra.

Mở nắp bình ra, hẳn thò miệng tới rồi chỉ nhẹ nhàng hớp. một chút.

Hản không dám uống nhiều.

Năm đó hẳn chỉ uống mấy giọt mà cảm giác đau đớn và nóng rực kia đã làm hắn lãnh đủ, lần này cũng chỉ dám hớp một chút xíu.

Hắn uống xong thì vội đóng nắp lại, trên người đã cảm thấy rất khó chịu.



Mặc dù chất lỏng này rất tốt, nhưng người bình thường không cách nào chịu nổi.

Giống như thép lỏng chảy vào trong miệng, tràn đến dạ dày, sau đó đột nhiên căng phồng lên.

"Tiêu rồi, vẫn uống nhiều quá."

Nếu như lúc này có người nào vào đây thì nhất định sẽ cảm thấy chấn động, toàn thân Hạ Vũ đang bị một lớp màng ánh sáng bao bọc, mà trong màn sương lấp lóa đó, từ trong ra ngoài thân thể hắn đang toả ra tia sáng đỏ.

"Đau quá!" Hạ Vũ cảm thấy mỗi một bộ phận, mỗi một tế bào trong thân thể đều đang điên cuồng bành trướng.

Cảm giác này quả thực đau đến không muốn sống, Hạ Vũ cảm thấy mình sắp chết.

Chẳng qua vào thời khắc mấu chốt, hẳn nhớ tới « Hư Không Cửu Kiếm Kinh » mà sư phụ mỹ nhân truyền thụ cho mình nên lập tức bắt đầu vận hành công pháp.

Hắn còn chưa tu hành qua công pháp do sư phụ mỹ nhân truyền thụ.

Nguyên nhân là do công pháp này nhất định phải đến Linh Tuyền Cảnh mới có khả năng vận hành, trước đó hẳn cao nhất cũng chỉ là Tiên Thiên cảnh giới nên không luyện được. Truyện Sắc

Nhưng hiện tại hắn vừa vận hành là thành công.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.